Chương 3213
Dì Hổ không nói gì, chỉ lắc đầu rồi về động tiên trước.
Rừng tre mà bạch hổ con từng đến trước đó, gạo tre đã chín rồi, nhưng chưa ai hái. Vì nơi này là địa bàn của bạch hổ, không ai dám động vào gạo tre ở đây.
Ngô Bình cười bảo: “Gạo tre này là thứ tốt, khi trở về, anh sẽ dùng nó để ủ rượu”.
Hoàng long cũng theo họ đến đây. Nó liếc nhìn gạo tre một cái, bỗng cất lời: “Thưa Nhân Hoàng, tôi biết gần đây có một quả trứng phượng hoàng lửa”.
Ngô Bình ngẩn người: “Phượng hoàng lửa?”
Hoàng long đáp: “Con phượng hoàng lửa ấy rất đáng gờm. Tổ tiên của nó là hậu duệ trực hệ của phượng hoàng bá chủ hỗn mang thời kỳ cuối”.
Ngô Bình có sức mạnh của “Đế”, mà “Đế” chính là bá chủ thời kỳ đầu hỗn mang. Nghĩ rằng bá chủ thời kỳ cuối cũng rất mạnh, anh bèn hỏi: “Là con của phượng hoàng sao?”
Hoàng long đáp: “Quan hệ huyết thống trong ba đời. Có điều con phượng hoàng lửa này vẫn luôn ngủ say, tôi không chắc bên trong nó có còn sự sống hay không”.
Ngô Bình nói: “Được. Tin tức này rất có giá trị, ta có thể giúp ngươi chữa trị. Nhưng ta phải tìm được phượng hoàng lửa trước”.
Thế là hoàng long dẫn đường cho Ngô Bình. Anh theo nó đến gần một miệng núi lửa cực lớn. Núi lửa đã tắt, bên trong toàn là nham thạch đỏ.
Hoàng long bảo: “Hang ổ của phượng hoàng lửa ở ngay dưới miệng núi lửa, cấm chế trong đó quá mạnh, tôi không vào được”.
Ngô Bình quan sát một lúc rồi bay từ miệng núi lửa xuống. Sau khi tiếp đất, anh phát hiện mình đang ở trong một động tiên khổng lồ.
Chân anh vừa đáp đất, ngay phía trước đã phun ra một ngọn lửa. Đó là một loại lửa thần có thể thiêu cháy vạn vật. Có điều, đối với Ngô Bình, việc luyện hoá lửa thần hỗn mang đơn giản như gãi ngứa vậy.
Anh phớt lờ ngọn lửa, tiếp tục đi về phía trước. Đi được một đoạn, anh nhìn thấy vô số tinh thạch đỏ, trong tinh thạch chứa sức mạnh Hoả Nguyên vô cùng phong phú.
Đôi mắt anh sáng rực lên. Chúng chính là Hoả Nguyên Tiên Tinh, tài nguyên tu luyện yêu thích của tu sĩ hệ hoả.
Anh cầm một khối tiên tinh lên, đồng thời lấy Tử Linh Bảo Diệm ra. Bảo Diệm hơi yếu, tay trái của anh hấp thụ sức mạnh Hoả Nguyên, tay phải thì truyền vào Bảo Diệm.
Ngay lập tức, Bảo Diệm biến thành những ánh lửa bùng cháy dữ dội.
Ngô Bình khẽ gật gù: “Tốt lắm. Có Hoả Nguyên Tiên Tinh thì có thể dùng Bảo Diệm luyện đan rồi”.
Với một cái phất tay, hàng triệu khối Hoả Nguyên Tiên Tinh kết tinh dưới mặt đất đồng loạt được anh thu vào túi. Đi thêm một quãng nữa, anh trông thấy một tổ chim cực lớn.
Tổ chim có đường kính một trăm mét, được làm từ những tiên tinh với chi chít phù văn lửa trên bề mặt. Chính giữa tổ có một quả trứng chim màu đỏ.
Đôi mắt Ngô Bình liền sáng rỡ. Anh nhảy lên tổ chim, vươn tay lấy một khối tiên tinh phù văn rồi cười bảo: “Đây là loại Hoả Nguyên Tiên Tinh còn quý hiếm hơn!”
Đặt Hoả Nguyên Tiên Tinh xuống, ánh mắt anh chuyển sang quả trứng chim, phỏng đoán nó là trứng phượng hoàng.
Quan sát một hồi, anh phát hiện trong quả trứng phượng hoàng này vẫn còn sự sống nhưng yếu ớt vô cùng.
“Quả trứng phượng hoàng lửa này chắc là tồn tại lâu rồi, nhưng trứng lại không thể nở ra, sinh lực của nó thì không ngừng vơi đi. Cùng lắm nó chỉ trụ được một hoặc hai trăm năm nữa là chết hẳn”.
Nói xong, anh đặt cả tổ chim lẫn trứng phượng hoàng vào động thiên, sau đó bay ra khỏi miệng núi lửa.