Chương 3208

Hanami Tsukihime kể: “Một tướng quân của nước Oa. Ông ta bắt nhốt toàn bộ phụ nữ trên đảo, chơi đùa không kể ngày đêm. Người nào bị ông ta chà đạp rồi sẽ bỏ mạng ngay trong đêm. Ở chỗ chúng em ngày nào cũng có người bị nhốt vào và dẫn đi”.

“Huyền Bắc Quân, em sợ sắp đến lượt bọn em rồi. Em sợ lắm”, Hanami Tsukihime lại bật khóc. Cô ấy thực sự cảm thấy hoảng sợ. Bởi vì gã tướng quân kia chọn người rất ngẫu nhiên. Cô ấy không biết khi nào mình sẽ bị đưa đi.

Anh nhẹ giọng an ủi: “Đừng sợ, anh sắp tới rồi. Em cho anh biết tên của người đó đi”.

Hanami đáp: “Ông ta là tướng quân Tengu. Bọn em đang bị nhốt trong địa lao ở đằng sau phủ tướng quân”.

Ngô Bình dứt khoát nói: “Được, anh tới cứu em đây!”

Mặc dù Đông Doanh thay đổi chóng mặt nhưng diện tích chỉ khoảng mấy triệu kilomet vuông. Anh đi hỏi thăm vài phút đã tìm thấy phủ của tướng quân Tengu.

Trên đường đi, anh cũng nghe ngóng được thân phận của đối phương. Ông ta là quan được Oa Hoàng phái tới quản lý đảo Đông Doanh. Tengu là danh hào ông ta được ban cho.

Thực lực của ông ta không hề yếu kém, đã đạt cảnh giới Thiên Tiên. Bên cạnh ông ta cũng có rất nhiều cao thủ.

Ngô Bình muốn cứu người sớm nên không thèm để ý mấy chuyện này mà chạy thẳng tới trên nóc phủ tướng quân Tengu. Anh vừa mới quét thần niệm một cái đã tìm được vị trí của Hanami Tsukihime.

Ngay khi anh phóng thần niệm ra, ở dưới đã truyền lên tiếng quát tháo ầm ĩ: “To gan, mau xuống đây cho tao!”

Một mũi tên hóa thành tia sáng bắn về phía anh. Trên mũi tên chứa đựng khí tức rất mạnh nhưng anh vẫn chẳng mảy may gì. Anh chỉ tay một cái, mũi tiên kia chưa kịp lao tới trước mặt anh đã bốc cháy thành tro bụi.

Bên trong phủ tướng quân vang lên tiếng thốt kinh ngạc. Đối phương nói: “Không ngờ lại tránh được một đòn toàn lực từ cung Thiên Lang của tao. Rốt cuộc mày là ai?”

Ngô Bình trầm giọng đáp: “Tổng đốc nước Long, Ngô Bình! Gọi tướng quân ra đây gặp tao ngay!”

Người bên dưới giật mình kinh hãi. Nước Oa so với nước Long thì vẫn là một quốc gia tương đối nhỏ yếu. Dù sao nước Long cũng lục địa chính thống, được Đại Thiên Tôn của Tiên Giới bảo hộ. Làm sao nước Oa sánh nổi?

Hơn nữa còn có khả năng nước Oa sẽ phải phái sứ giả tới nước Long tiến cống, trở thành một nước phụ thuộc.

Điều này không có gì hiếm lạ, ở thời đại Tiên Quốc, thậm chí đến cả thời kỳ Đại Hạ, Đại Thương, nước Oa cũng đều là nước phụ thuộc. Năm nào cũng cống nạp lên trên và đời đời xưng thần.

Một người đàn ông trung niên bay lên không trung, ánh mắt soi xét nhìn anh: “Cậu lấy gì chứng minh?”

Ngô Bình lấy ấn tín của mình ra khoe: “Thấy chưa?”

Đối phương vội vàng khom lưng cúi đầu: “Mạt tướng Aruba Torosu xin tham kiến Tổng đốc đại nhân!”

Chức vị Tướng quân vốn đã không bằng Tổng Đốc. Tướng quân Tengu cũng chỉ bằng địa vị của một Thái Thú. Huống chi Ngô Bình đến từ mẫu quốc, quyền thế hơn ông ta nhiều. Vì vậy ông ta không chút do dự tỏ ra kính phục.

Ngô Bình đáp lại một tiếng: “Ông có biết tại sao tôi tới đây không?”

Tướng quân Tengu đáp: “Mạt tướng không biết”.

Ngô Bình lại nói tiếp: “Một số người của tôi đang bị ông nhốt ở trong địa lao. Ông giỏi thật, dám động đến người của Tổng đốc”.

Tướng quân Tengu giật nảy mình, trợn tròn mắt đáp: “Thưa Tổng đốc đại nhân, tôi không biết chuyện này. Xin ngài tha thứ!”

Ngô Bình ra lệnh: “Dẫn tôi đến địa lao!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play