Chương 3204
Khi Kim Đan vừa xong, khí tức quanh người Trương Tiểu Bình tăng lên, Kim Đan hình thành một lực trường đáng sợ. Trong lực trường này, thần hỏa ba màu đó bất động, không còn gây đau đớn cho anh nữa.
Lực trường thoáng chốc bao phủ phạm vi ngàn dặm, tất cả các ngọn lửa đều dừng lại, thần niệm của Trương Tiểu Bình cũng thay đổi, nó phát ra từ Kim Đan, uy lực mạnh gấp mấy chục lần, đồng thời cũng nhạy bén hơn mấy chục lần.
Thần niệm quét qua, anh phát hiện cách đó trăm dặm có một ngọn núi lửa khổng lồ, miệng núi lửa phóng ra thần hỏa chín màu, khí tức kinh người.
“Đó là thứ gì thế?”, anh lẩm bẩm.
Anh đi vài bước đến trước miệng núi lửa, nhìn xuống thì thấy dưới núi lửa là dung nham nóng hổi, trong dung nham có một con cá lớn chín màu đang bơi lội.
Trương Tiểu Bình rất ngạc nhiên, trong dung nham lại có cá?
Anh nhìn thấy con cá này rất đẹp, thế là mở trường vực Kim Đan ra muốn bao vây, sau đó bắt nó lên xem.
Thế nhưng điều khiến anh ngạc nhiên là dù đang ở trong trường vực của mình nhưng con cá này vẫn bơi lội như thường, không bị ảnh hưởng gì.
Lòng hiếu thắng trỗi dậy, anh nhảy vào dung nham. Trong trường vực này, dung nham hoàn toàn không thể làm tổn thương nó vì nhiệt vẫn còn đứng yên, sẽ không thể dẫn truyền nên anh cũng không cảm thấy nóng.
Anh đưa tay ra chộp lấy, dùng nội lực, mấy lực đánh vào con cá, con cá lập tức nhảy lên, anh bèn chộp lấy nó.
Sau khi bắt được con cá, nó há miệng phun ra một ngọn lửa chín màu vào mặt Trương Tiểu Bình.
Trương Tiểu Bình há miệng hút vào, thế mà lại có thể hút ngọn lửa này vào trong bụng. Ngọn lửa này rơi trên Kim Đan, bề mặt Kim Đan xuất hiện ánh lửa chín màu nhàn nhạt.
Trương Tiểu Bình giật mình nói: “Con cá thối này hay đấy, còn muốn thiêu chết mình”.
Anh há miệng phóng ra tia chớp đánh vào thân cá, con cá đau đớn vùng vẫy muốn phun lửa vào anh.
Trương Tiểu Bình sợ lửa cháy phá hủy gương mặt đẹp trai của mình nên phải hút ngọn lửa ấy vào bụng, giữ ở bên trên Kim Đan.
Vậy là một người một cá thi nhau tấn công qua lại mấy chục lần, cá phun lửa, người gọi sấm sét. Cuối cùng khi cá sắp phun hết lửa thì mặt ngoài Kim Đan của anh cũng xuất hiện một tầng thần hoả chín màu, bên trong còn có tia lửa điện lập lòe.
Anh đã mất hết kiên nhẫn, bèn cắn con cá một cái. Cá bị thương, biến thành một ngọn lửa chín màu bay vọt tới chỗ Kim Đan của anh.
“Ầm!”
Kim Đan của anh bị chấn động, hóa thành một quả cầu lửa. Thế nhưng anh vẫn không cảm thấy khó chịu.
Đúng lúc này, toàn bộ Hỏa cảnh rung chuyển “ầm ầm” rồi tan biến thành tro bụi. Thoắt cái anh đã đi tới một tòa nhà.
Bên trong có một đám người đang mắt tròn mắt dẹt nhìn anh.
“Xem ra cậu ta đã đạt được lửa thần hỗn mang”, một người đàn ông có ấn ký ngọn lửa ở giữa trán khẽ thở dài nói.
Một người đàn ông khác mặc áo màu xanh lam bật cười đắc ý: “Ha ha, đây là chuyện tốt”.
Tiêu Thái Tôn bảo: “Trương Tiểu Bình, con đột phá Nhân Tiên ở đây luôn đi”.
Anh lập tức phát động khí tức trong người, Kim Đan hơi chấn động. Những ký ức và tu vi bị giấu đi của anh chậm rãi quay trở về cơ thể.