Chương 3199
Hơn hai mươi triệu lôi phù nhanh chóng tạo nên ngàn vạn kiếm lôi, năm triệu tấm chắn lôi và năm triệu thương lôi.
Tấm chắn lôi được bố trí ở trong cùng, bảo vệ anh không bị thương, bên ngoài là kiếm lôi dày đặc, tạo nên lá chắn kiếm, đấy là lớp phòng vệ thứ hai.
Cuối cùng, năm triệu thương lôi chiến đấu với các binh khí sấm sét bên ngoài, chuyên phá giải những khu vực tấn công dày đặc nhất.
Cảnh tượng mưa đao bão kiếm kéo dài gần một tiếng đồng hồ mới kết thúc, sau đó có tiếng rồng ngâm hổ gầm từ trong cơn lốc truyền đến. Anh giật mình nhìn sang, một con rồng sét khổng lồ, một con hổ sét dũng mãnh, gào thét xông về phía anh.
Trương Tiểu Bình giật thót tim, hét lớn lên rồi lập tức có đối sách. Anh chỉ huy năm triệu thương lôi đâm về phía con hổ dũng mãnh, ngàn vạn kiếm lôi chém về phía con rồng khổng lồ.
Con rồng khổng lồ và con hổ dữ đều rất mạnh, mạnh hơn nhiều so với những binh khí kia, may mà thương lôi của Trương Tiểu Bình đủ nhiều nên con rồng và con hổ đó đã bị vậy kín không kẽ hở.
Mặc dù kiến nhỏ nhưng chỉ cần số lượng đủ nhiều thì cũng có thể cắn chết được voi. Con hổ dữ bỏ cuộc trước, hét lên thảm thiết rồi lùi về sau.
Trương Tiểu Bình hừm lên một tiếng lạnh lùng, vung tay phải lên, năm triệu tấm chắn lội lập tức bay ra, hợp lại thành một thanh kiếm khổng lồ trên không trung.
Thanh kiếm này dài hơn cả cơ thể của con rồng, rộng đến mấy dặm. Anh vung tay, thanh kiếm khổng lồ liền chém mạnh về phía con rồng lớn.
“Rắc rắc”.
Con rồng khổng lồ chị chặt đứt làm đôi, sau đó biến thành một đám mây điện. Thần niệm của Trương Tiểu Bình trói chặt nó lại, vừa nuốt vừa phân tích nguyên lý của con rồng sét khổng lồ này.
Sau khi chém chết con rồng sét khổng lồ, con hổ sét cũng không cầm cự được bao lâu rồi cũng bị giế t chết.
Nửa tiếng sau, anh phân tích xong con rồng khổng lồ và con hổ dũng mãnh, thật ra là do ý nghĩa sấm sét hình thành.
“Ầm”.
Anh hiểu ra được nguyên lý thì lập tức dùng thần niệm, mười triệu thần niệm liền tạo nên một con rồng sét khổng lồ, tiếng rồng hét lớn, như nuốt được cả sơn hà, còn mạnh hơn cả con rồng sét khổng lồ trước đó nữa.
Tiếp ngay đó, một ngàn vạn thần niệm lại tạo nên một con mãnh hổ sét, nó gầm lên, trời đất như rung chuyển theo.
Rồng và hổ biến thành hai tia chớp, chạy vào trong cơ thể Trương Tiểu Bình, sau đó anh lại có thêm một chiếc áo, đấy là chiếc áo do ý nghĩa sấm sét biến thành.
Anh nhìn cơn lốc sét đó, hừm lên một tiếng lạnh lùng: “Ức hiếp ta cả ngày trời, cũng đến lúc ta phản công rồi”.
Anh huýt một tiếng sáo dài rồi biến thành một tia chớp, phóng về phía cơn lốc sét.
Trương Tiểu Bình vào trong cơn lốc, vốn tưởng rằng sẽ gặp phải sấm chớp dữ lắm, nhưng điều khiến anh không thể tưởng tượng được là thế giới bên trong cơn lốc vô cùng yên bình.
Ở đó khắp nơi đều có phù văn sấm sét, tận sâu trong những phù văn đó là một luồng năng lượng màu tím và một luồng năng lượng màu vàng.
Anh rất tò mò, nghĩ một lúc rồi tiến đến trước luồng năng lượng màu tím. Năng lượng đó chỉ lớn bằng quả dưa hấu, chuyển động từ từ, có vẻ không có gì là nguy hiểm.
Trương Tiểu Bình cảm giác được thứ này không đơn giản, thế là anh dùng mười nghìn ý nghĩ chạm vào nó.
“Đùng”.