Chương 3197
Cuối cùng thì anh cũng hấp thu đủ sức mạnh sấm sét, hơn mười nghìn ý nghĩ quay trở về. Bấy giờ, Trương Tiểu Bình mới phát hiện sấm sét này không chỉ làm thần niệm lớn mạnh hơn, mà còn có thể tôi luyện tiên thể Cửu Tuyệt của anh.
Một lúc lâu sau, cơ thể anh lại hùng dũng hơn. Nhưng so với sự thay đổi của thần niệm thì vẫn chưa là gì. Thần niệm của anh có thể sinh ra sấm sét và có uy năng huỷ diệt mọi thứ.
“Niệm Động Sinh Lôi xong rồi, giờ mình sang Nhất Niệm Vạn Tải thôi”, Trương Tiểu Bình thầm nghĩ.
Cảnh giới này là đưa ý nghĩ vào trong không gian tinh thần của mình, tuy ý nghĩ trải qua rất nhiều năm trong không gian, nhưng ở ngoài thì mới chỉ một lát thôi.
Đạt được cảnh giới này thì anh sẽ có nhiều thời gian để suy ngẫm và học tập hơn, nhất là khi chiến đấu hoặc tu hành, dù vào lúc cấp bách, anh vẫn có thể ung dung, suy nghĩ thật kỹ rồi mới đưa ra quyết định hành động.
Như vậy thì tỉ lệ thất bại trong chiến đấu và tu hành của anh sẽ giảm mạnh.
Nhất Niệm Vạn Tải có yêu cầu cực cao về số lượng ý nghĩ, ít nhất phải có trên một trăm nghìn, vì thế Trương Tiểu Bình lại phải tiếp tục chia nhỏ ý nghĩ ra.
Hấp thu thần niệm trong sức mạnh sấm sét xong nên tốc độ chia nhỏ ý nghĩ của Trương Tiểu Bình cũng nhanh hơn, anh đã chia được 160 nghìn.
Loáng cái, anh đã cho tất cả ý nghĩ lên cao để hấp thu sức mạnh sấm sét.
Đánh chén no nê xong, anh mới tiến hành bước tu luyện tiếp theo là Nhất Niệm Vạn Tải.
Nguyên lý của cảnh giới này thật ra là mượn các ý nghĩ để suy nghĩ, phán đoán thật nhanh, sau đó cho ra hiệu quả thần kỳ là bên trong không gian đã trải quả chục nghìn năm, nhưng bên ngoài mới chỉ là một giây.
Có khả năng này rồi thì Trương Tiểu Bình lại đột phá lên cảnh giới cao hơn là Nhất Niệm Nhất Thế Giới.
Cảnh giới này sẽ hình thành khả năng phân tích và phán đoán trên nền tảng của Nhất Niệm Vạn Tải. Muốn đạt đến cảnh giới này thì Trương Tiểu Bình buộc phải có một triệu ý nghĩ trở lên.
Nếu được như vậy thì trong đầu sẽ hình thành một thế giới, nó có thể mạnh ngang với thế giới bên ngoài.
“Một triệu khéo vẫn chưa đủ, phải càng nhiều càng tốt”, Trương Tiểu Bình vừa nghĩ vừa chi nhỏ ý nghĩ.
Cuối cùng anh đã chia được một triệu tám trăm ý nghĩ rồi cho chúng lên trời hấp thu sức mạnh sấm sét.
Cứ thế, anh chỉ mất hai ngày để tạo ra hơn 20 triệu ý nghĩ.
Hơn hai mươi triệu ý nghĩ đã là mức giới hạn mà anh có thể khống chế, nếu còn thêm nữa thì anh đành chịu bất lực.
Muốn hai mươi triệu ý nghĩ đạt đến trạng thái mỗi ý nghĩ một thế giới không phải chuyện gì quá khó, anh chỉ cần thử một lần là đã thành công ngay. Chớp mắt anh đã tạo ra được một thế giới ảo.
Trong thế giới đó có sông có núi, có động vật, thực vật, diện tích rộng ít nhất cũng đến mấy ngàn tỷ kilomet vuông.
Thậm chí trong thế giới này còn có con người, sau đó con người còn phát triển cả nền văn minh.
Thế giới quá rộng lớn, vận hành trong thế giới ảo gần một trăm năm, Trương Tiểu Bình hơi kiệt sức, đầu phát sốt như muốn nổ tung.
Anh vội đánh tan thế giới đó, nhưng chuyện làm anh bất ngờ là lúc thế giới biến mất thì đã có một luồng sức mạnh kỳ diệu hình thành và bị thần niệm của anh hấp thụ hết.
“Đấy là gì?”. Anh rất ngạc nhiên, trong công pháp không hề có ghi chép về tình huống này.
Sức mạnh đó vào trong cơ thể và thần niệm, sau đó lắng xuống.
Anh không nghĩ gì nhiều, chỉ nghĩ làm sao để rời khỏi lôi cảnh này, dù gì thì ở nơi quỷ quái này, ngoài việc có thể tu luyện ra, chẳng có gì thú vị cả.