Chương 3133
Sáng hôm sau, Ngô Bình đi ra bờ sông rồi nói: “Ra đây”.
Một con cá khổng lồ dài cả trăm mét ngoi lên mặt nước, người nó dẹt, mọc thêm bốn cái móng vuố, còn đầu thì biến thành đầu rồng.
Nhìn thấy sự thay đổi của cá vương, Ngô Bình nói: “Xem ra mày tiến hoá khác với cá chép nhỉ, giờ là nửa cá nửa rồng thôi, nhưng thực lực không thua gì thuồng luồng đâu”.
Cá vương nói tiếng người: “Cảm ơn chủ nhân”.
Ngô Bình gật đầu: “Cố mà tu luyện, tiện thể trông chừng khu này, đừng để các loài tinh quái khác gây chuyện”.
“Vâng”, cá vương.
Sau đó, Ngô Bình đã dẫn Tử Phi cùng đến Thiên Đạo Môn để tham gia đại hội Đan Truyền.
Nơi diễn ra đại hội nằm ở một thung lũng cách Thiên Đạo Môn không xa, khi Tử Phi dẫn Ngô Bình đến đây thì thấy người đông như biển.
Ngô Bình: “Xếp hàng thôi”.
Tử Phi cười nói: “Không cần, đi theo em”.
Cô ấy dẫn Ngô Bình đi đến trước một thước đo kiểm tra, có vài đệ tử của Thiên Đạo Môn phụ trách việc tuyển chọn ở đây.
Nhìn thấy Tử Phi, họ đều đứng dậy hành lễ: “Sư tỷ”.
Tử Phi gật đầu: “Đây là Trương Tiểu Bình – anh họ của tôi, phiền mấy sư đệ kiểm tra cho anh ấy trước nhé”.
Mấy người kia cười nói: “Ra là anh họ của sư tỷ, được ạ. Anh Trương, anh hãy dồn toàn lực rồi đánh vào cái thước này, nó sẽ hiển thị sức mạnh của anh”.
Người khác nói: “Chỉ cần đạt mức là qua cửa”.
Ngô Bình gật đầu rồi tung bừa một đấm vào đó, mặt trước của cái thước loé lên, ngọn lửa đã vượt qua vạch màu đỏ rồi nhưng vẫn dâng cao lên tiếp cho tới khi chạm đến đỉnh.
Mấy người đó ngẩn ra, đây là lần đầu tiên họ gặp tình huống, ai cũng phải trò mắt vì Ngô Bình quá mạnh.
“Anh Trương đã qua vòng, mời sang vòng khác”.
Ngô Bình nhìn thấy tỉ lệ loại ở vòng này rất cao, chỉ có hai đến ba người trong tổng số mười người qua vòng.
Cứ thế, Tử Phi lại dẫn Ngô Bình đến vòng thi thứ hai, đó là một quả cầu đá khổng lồ.
Bề mặt của quả cầu này được khắc phù văn, người dự thi phải phóng thần niệm vào bên trong. Thần niệm càng mạnh thì ánh sáng mà quả cầu phát ra càng mạnh, màu sắc cũng sẽ khác nhau. Hơn nữa, quả cầu còn có thể kiểm tra được chất lượng của nguyên thần, cao nhất sẽ là màu tím, tiếp đến màu lam, màu xanh lá, màu vàng kim, màu đỏ và màu trắng.
Ngô Bình quan sát thì thấy những người đang kiểm tra hầu như chỉ phát ra được ánh sáng trắng, hiếm lắm mới có màu đỏ, nếu ánh sáng đỏ đạt đến một độ sáng nhất định thì sẽ qua vòng.
Ngô Bình xếp hàng chở kiểm tra, khi đến lượt thì anh chạm tay lên quả cầu đá rồi truyền thần niệm vào, nhưng anh chỉ truyền một phần 50 mà thôi.
Ngay sau đó, quả cầu đã toả ra ánh sáng màu tím, ánh sáng bay cao hơn chục mét, khiến mọi người ở xung quanh phải né sang một bên.
Các đệ tử phụ trách kiểm tra cũng phải kinh ngạc nói: “Nguyên thần cấp tím! Hơn nữa còn chạm đến giớ hạn”.
Trông thấy vẻ choáng ngợp của mấy người đó, Tử Phi đắc ý nói: “Đây là Trương Tiểu Bình – anh họ của tôi, sau này anh ấy cũng sẽ là sư huynh của mấy cậu”.