Chương 3062
“Anh trai!”
“Em trai!”
Sau đó, Vu Kiên mời Ngô Bình đến quốc khố, cười nói: “Anh à, ở đây có bảo vật của triều đại trước, cũng có vật sưu tầm của triều đại này. Anh thích món nào cứ việc lấy nhé”.
Ngô Bình thấy đối phương rất chân thành, bèn cười bảo: “Là anh, làm sao lại lấy đồ của em được”.
Anh quan sát một lúc rồi hỏi: “Có phải em không tự tin về việc thăng cấp lên cảnh giới Kết Thai không?”
Thì ra hai năm trước Vu Kiên đã đạt cảnh giới Thần Cung, nhưng mãi vẫn không dám Kết Thai. Vì Kết Thai có rủi ro rất cao, anh ấy chưa chuẩn bị sẵn sàng.
Vu Kiên gật đầu: “Em muốn tích luỹ thêm một thời gian nữa, năm năm sau sẽ Kết Thai”.
Ngô Bình nói: “Không cần. Anh có một viên Kết Thai Đan. Có nó, em sẽ dễ dàng đột phá”.
Vu Kiên nhìn viên đan dược, cười khổ: “Anh à, em biết đan dược này. Chẳng qua Kết Thai Đan phẩm chất cao rất hiếm, quốc vương của một nước nhỏ như em khó mà có được”.
Ngô Bình bảo: “Viên của anh là đan vương phẩm, đủ cho em dùng rồi”.
Vu Kiên cả kinh: “Vương phẩm ư?”
Ngô Bình gật đầu: “Đan thượng phẩm vương phẩm. Em uống nó vào, hẳn sẽ có thể đột phá”.
Vu Kiên mừng rỡ: “Cảm ơn anh”.
Ngô Bình nói: “Đã là em trai anh thì không cần khách sáo như thế”.
Sau đó Vu Kiên vẫn kéo Ngô Bình vào quốc khố, đoạn bảo: “Anh à, em biết anh chưa chắc đã thích những thứ này, nhưng dù sao đây cũng là chút tấm lòng của em”.
Ngô Bình thấy đối phương kiên quyết như thế, đành cười đáp: “Được rồi, vậy anh chọn bừa hai món nhé”.
Quốc khố rất rộng. Vừa bước vào, anh đã thấy Cửu đỉnh xung quanh Đạo Thụ khẽ rung lên, như đang cảm nhận gì đó.
Anh giật mình, lập tức sử dụng thần niệm. Chẳng bao lâu sau, anh nhìn thấy một kim đỉnh khổng lồ làm bằng vàng nguyên chất. Đi đến trước kim đỉnh, anh nhìn nó một cái rồi chưởng nhẹ vào, vàng trên bề mặt đỉnh liền tan ra, để lộ một cái đỉnh cổ xưa, chính là một trong Cửu đỉnh!
Đôi mắt Ngô Bình sáng rực lên: “Anh muốn cái đỉnh này”.
Vu Kiên rất vui: “Anh thích thì tốt quá”.
Ngô Bình chọn thêm một vị thuốc quý rồi rời khỏi quốc khố.
Vu Kiên khăng khăng muốn Ngô Bình ở lại vài ngày, bất kể thế nào cũng không cho anh đi. Ngô Bình hết cách, đành cùng Lãnh Như Yên tạm thời ở lại vương cung.
Đêm xuống, Lãnh Như Yên lặng lẽ đến phòng Ngô Bình, ôm chầm anh từ phía sau.
“Không có lương tâm gì cả. Em mà không đến đây thì anh cũng chẳng đi tìm em đâu nhỉ?”
Ngô Bình cười đáp: “Chẳng phải em đã đến rồi sao?”
Lãnh Như Yên nhéo anh một cái: “Xấu xa quá”.
Ngô Bình bảo: “Như Yên, anh muốn tặng cho em một thứ”.
Lãnh Như Yên cười hỏi: “Là gì thế?”
Ngô Bình lập tức tách ra một loại cấm chế. Đây là một trong năm cấm chế mà anh có được nhờ uống nước thuốc do thần núi ban cho. Trước đó anh đã tặng cấm chế sấm sét cho Chu Thanh Nghiên, tặng Đào Như Tuyết cấm chế lửa. Bây giờ anh muốn tặng loại cấm chế này cho Lãnh Như Yên.
Cấm chế này tên là cấm chế băng, có thể phát ra sức mạnh của hàn băng. Có nó, Lãnh Như Yên sẽ dần sở hữu tiên thể hàn băng và tăng cường đáng kể tư chất tu vi của cô ấy.