Chương 3045
Đây là tuyệt học mà Chung Thần Nhất giỏi nhất, tên là “Đại Trấn Nguyên Thủ”, hắn từng áp đảo Hư Tiên bằng thuật này, uy lực vô cùng hung hãn.
Thế nhưng hai bàn tay lớn này vừa hợp lại với nhau, một kiếm quang xoẹt qua, bàn tay lớn bị đứt thành bốn năm mảnh, Chung Thuần Nhất lảo đảo lùi về sau.
“Không thể nào!”, Bách Lý Xuân Sơn rất kinh ngạc, hắn ta biết Chung Thuần Nhất mạnh thế nào, một đòn vừa rồi thế mà không thể hạ được đối phương.
Ngô Bình: “Nơi này được xây dựng tốt quá, không thi triển được. Họ Chung kia, chúng ta lên không trung so hai chiêu, tôi mà không đánh anh thảm hại thì hôm nay sẽ tặng cho anh hai trăm tỷ”.
Chung Thuần Nhất cảm giác như bị sỉ nhục, nghiêm giọng nói: “Được! Tôi muốn xem thử một tên ở hạ giới như anh có thể có bản lĩnh gì”.
“Ầm!”
Mặt đất rung chuyển, hai người bay lên nóc đại điện rồi bay lên không trung.
Những người khác cũng chạy ra ngoài, họ đều không muốn bỏ lỡ trận đánh thú vị này.
“Người trên bảng Tiên Quân đều là kỳ tài cái thế, Tông chủ Lý có thể đánh lại họ sao?”
“Trông Tông chủ Lý cũng có vẻ là một cao thủ, nếu hắn ta không chắc chắn thì sao lại dám buông lời thách thức chứ?”
“Chậc chậc, có kịch hay rồi đây! Các cậu nói xem nếu Tông chủ Lý đánh bại vị tiên quân này thì hậu quả sẽ thế nào?”
“Đánh bại thì đã sao? Thế lực đằng sau những người này đều không hề đơn giản, Tông chủ Lý sẽ không có kết cục tốt được đâu”.
“Không thể nói vậy được. Nếu như Tông chủ Lý có thể đánh bại người bên cạnh tiên quân thì chứng tỏ hắn ta là cấp thiên kiêu. Các cậu nghĩ thế lực như thế nào mà lại dám ra tay với thiên kiêu? Có vị thiên kiêu nào mà không có thế lực lớn đứng đằng sau chống lưng không?”
“Nói có lý, xem ra vị Tông chủ Lý này cũng là một nhân vật lớn. May mà có hắn ta nếu không thì với cục diện hôm nay, tất cả chúng ta đều sẽ phải xui xẻo”.
“Đúng thế, yêu cầu lấy ra nhiều tiền như thế chỉ trong nháy mắt, phủ Tổng đốc quá đáng thật. Hy vọng Tông chủ Lý có thể giành được phần thắng, giúp chúng ta xả cơn giận”.
Vẻ mặt Bách Lý Xuân Sơn rất nặng nề, hắn ta nhìn Ngô Bình và Chung Thuần Nhất đang đối đầu nhau mà nói: “Anh Lục, tình hình không ổn rồi”.
Lục Hạo Dương cũng chau chặt mày: “Không ngờ chỗ quỷ quái này cũng có thiên tài như hắn ta. Lúc nãy tôi đã cảm nhận được khí tức kinh khủng của hắn ta, dường như không kém hơn anh Chung đâu”.
Bách Lý Xuân Sơn nheo mắt: “Lát nữa xem tình hình, nếu thật sự không ổn thì chỉ có thể dùng lá bùa đó để giết người này”.
Chung Thuần Nhất thì nhìn Ngô Bình chằm chằm: “Có thể ép tôi dùng hết sức thì cũng đủ để cậu nên tự hào rồi”.
Ngô Bình bình thản đáp: “Tốt nhất anh nên dùng hết sức, nếu không thì sẽ không còn cơ hội nữa đâu”.
Chung Thuần Nhất chắp tay, vô số phù văn bỗng hiện lên khắp cơ thể, một luồng khí tức khủng khiếp xuất hiện, trên bầu trời có đến mấy trăm nghìn bóng dáng lộ diện, những bóng dáng đó đều không lộ rõ mặt, tất cả đều nhìn Ngô Bình hằm hằm, nguyền rủa anh.
Bỗng dưng có vô số âm thanh hiện lên trong đầu Ngô Bình, sức mạnh của nguyền rủa khiến anh rất khó chịu. Nhưng anh là người từng trải qua Thần Ma Cửu Biến, lời nguyền cỏn con này đối với anh mà nói cũng chỉ có thể khiến anh khó chịu mà thôi.
“Im miệng”.
Ngô Bình hét lên, thần niệm đáng sợ biến thành những bàn tay trên không trung, bịt chặt những cái miệng đang nguyền rủa anh lại.