Chương 2975

Vì thế, anh dẫn A Nghị cũng bay khỏi thôn rồi tiến về phía Nam. Từ trên cao, A Nghị nhìn thấy có một con gấu đen và một con chuột lớn đang nói chuyện với nhau bằng tiếng người.

Con gấu đen: “Chuột này, mấy người của Thánh Anh Tông bảo chúng ta chỉ được hù doạ, chứ không ăn thịt người, quá đáng thế nhỉ! Mình là yêu quái mà không cho ăn thịt người, thế thì sống có ích gì nữa?”

Con chuột khổng lồ: “Anh gấu chịu khó đi, tháng nào mình chẳng có thịt ăn”.

Gấu đen hừ một tiếng: “Tôi muốn ăn thịt người sống cơ”.

Con chuột: “Nhưng chúng ta không đắc tội với Thánh Anh Tông được đâu, nếu không nghe lời sẽ bị họ trừ khử đấy”.

Con gấu đen bực mình mắng nhiếc: “Người của Thánh Anh Tông đúng là nham hiểm, rõ ràng dùng người sống để luyện công rồi quẳng xác chết cho chúng ta, thế mà còn lừa những người kia rồi bắt họ mang ơn mang huệ, con người đúng là loài giả tạo”.

Nghe thấy thế, Ngô Bình nhíu mày, sau đó đáp xuống chỗ hai con yêu quái.

Con gấu đen giật bắn mình rồi gào lên, định tấn công Ngô Bình.

Nhưng ngay sau đó, anh đã phóng khí tức ra làm nó sứng sờ, nó nằm rạp xuống đất rồi run rẩy nói: “Tham kiến thượng tiên”.

Con chuốt còn khiếp đảm hơn, nó run rẩy không dám nói một lời.

Ngô Bình: “Ngươi vừa bảo Thánh Anh Tông hại chết các bé trai, bé gái ư?”

Con gấu đen: “Vâng ạ, họ có một cách tu luyện là hấp thu tinh khí của người sống để nâng cao tu vi”.

Ngô Bình: “Các ngươi đến thôn quấy phá cũng do họ sắp xếp à?”

Con gấu đen: “Vâng ạ, họ bảo chúng tôi cứ cách một thời gian lại tới thôn gây rối, mục đích là để thôn tự nguyện dâng họ cho đám trẻ”.

Ngô Bình: “Trong Thánh Anh Tông có cao thủ không?”

Gấu đen: “Thánh Anh Tông là một trong bốn môn phái lớn của nước Kim Ưng, tông chủ là Hư Tiên”.

Ngô Bình: “Ra là Hư Tiên, xem ra ít thì Thánh Anh Tông cũng là môn phái hạng ba. Thánh Anh Tông này có liên hệ với Tiên Giới không?”

Gấu đen: “Hình như có, nhưng cụ thể thế nào thì tôi không rõ”.

Ngô Bình: “Sau này đừng để ta nhìn thấy các ngươi nữa”.

Gấu đen và chuột khổng lồ sợ mất mật, sau đó chạy mất dạng.

A Nghị vô cùng kinh ngạc nói: “Anh Lý, chúng nó chính là yêu quái đấy ạ?”

Ngô Bình: “Chúng chỉ là yêu quái cấp thấp thôi, nhưng cũng có trí tuệ và biết cách tu luyện rồi, song còn xa mới bằng yêu quái cấp cao”.

A Nghị: “Tại sao chúng lại sợ anh thế ạ?”

Ngô Bình cười đáp: “Vì khí tức mà anh phóng ra cho chúng biết dù chúng có làm gì cũng không thể đấu lại anh được”.

A Nghị vô cùng khâm phục: “Anh Lý giỏi quá!”

Ngô Bình: “A Nghị, anh phải đến Thánh Anh Tông một chuyến nên em về thôn trước đi, khi nào xong việc thì anh sẽ tìm em”.

A Nghị gật đầu: “Vâng ạ”.

Ngô Bình vừa đi vừa hỏi thăm nên không lâu sau đã đến gần Thánh Anh Tông.

Cạnh Thánh Anh Tông có mấy thành phố, trong đó có một thành phố khá lớn tên là thành Tam Thánh. Từ đây đi thêm chục cây số nữa là đến Thánh Anh Tông.

Thành Tam Thánh có hơn triệu dân nên cũng không phải một thành phố lớn, nhưng nó rất quan trọng với Thánh Anh Tông, rất nhiều gia quyến của tu sĩ Thánh Anh Tông sinh sống ở đây.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play