Chương 2937

Rồi quốc vương này đi dạo khắp nơi cùng Ngô Bình, giới thiệu thêm về các cô hầu và tạp dịch. Sau đó ông ta mới từ biệt, còn mời Ngô Bình tham gia tiệc chào đón, nhưng anh đã từ chối.

Sau khi quốc vương đi khỏi, Lưu Dịch Phong đã đưa nhóm cấp cao trong Thục Sơn kiếm phái ban đầu như Lưu Vọng Công, Lục Phi Hùng đến trước mặt Ngô Bình.

Những người này chưa biết thân phận của Ngô Bình, chỉ xem anh là đệ tử ưu tú mới. Có vẻ họ đã bị hành hạ rất nhiều, khí sắc không tốt lắm.

Hiện giờ Ngô Bình không tiện nói rõ thân phận, chỉ bảo: “Tông chủ vốn có ý giế t chết các ông để trừ hậu hoạn. Có điều tôi cảm thấy các ông đều là những người hữu ích. Sau này các ông sẽ giúp tôi quản lý nước Ngô, các ông bằng lòng chứ?”

Đám Lưu Vọng Công đồng thanh: “Chúng tôi bằng lòng!”

Sắp xếp công việc cho họ xong, Lưu Dịch Phong nói: “Các trưởng lão và đệ tử của Thiên Địa kiếm tông đều đã nhận được tin cậu đến đại thế giới Huyền Hoàng, ngay cả tông chủ cũng xuất quan sớm. Tông chủ muốn thết đãi tiệc để giới thiệu cậu với chúng trưởng lão và đệ tử”.

Ngô Bình cười hỏi: “Ai sẽ tham dự buổi tiệc này vậy?”

Lưu Dịch Phong đáp: “Hai mươi hai đệ tử ưu tú, một phần đệ tử thân truyền, mười lăm vị thượng trưởng lão, ba vị thái thượng trưởng lão, và các trưởng lão có quyền lực khác. Tổng số lượng không quá một trăm người”.

Ngô Bình bảo: “Chỉ e bữa tiệc này không chỉ đơn thuần là chào đón”.

Lưu Dịch Phong gật đầu: “Cậu là người thông minh, vừa nghe đã hiểu ngay. Vì cậu là đệ tử ưu tú được thu nạp từ Hạ Giới, lại được tông chủ thu nhận làm thân truyền, khó trách khiến một vài người thấy khó hiểu, thậm chí khinh thường xuất thân của cậu. Tông chủ tổ chức buổi tiệc này thật ra vì muốn cậu thể hiện năng lực lớn mạnh của mình, để bọn họ tâm phục khẩu phục. Dĩ nhiên, quan trọng nhất chính là ba vị thái thượng trưởng lão. Chỉ khi cậu được sự công nhận của họ, mới có thể ngồi vững vị trí đệ tử ưu tú”.

Ngô Bình giật mình: “Địa vị của ba vị thái thượng trưởng lão này cao lắm à?”

Lưu Dịch Phong đáp: “Cả ba thái thượng trưởng lão đều là Chân Tiên, tu vi thâm sâu khó lường, là Địa Tiên nổi danh của Tiên Giới. Họ đều được Tiên Đình sắc phong, có phong hiệu là Thiên Quân. Một trong số họ còn là sư tôn của tông chủ, địa vị rất được tôn kính”.

Ngô Bình hỏi: “Thiên Quân có đất phong không?”

Lưu Dịch Phong cười nói: “Dĩ nhiên là có. Đất phong của Thiên Quân còn rộng lớn hơn địa bàn của Thiên Địa kiếm tông chúng ta, ở đó có vô số dân cư và tài nguyên”.

Ngô Bình cả kinh: “Không ngờ đất phong còn rộng hơn Thiên Địa kiếm tông!”

Lưu Dịch Phong bảo: “Bất cứ ai được phong làm Thiên Quân đều đã từng lập công lớn cho Tiên Giới. Ví dụ như sư tôn của tông chủ, Ngũ Long Thiên Quân, từng đứng về phía Tiên Giới trong một cuộc đại loạn. Đương nhiên, tôn quý hơn cả Thiên Quân là Thiên Tôn. Họ thường là người thống trị một tiên vực nào đó. Thường thì những người này đều thuộc cấp Đại La Kim Tiên, phần lớn còn là thủ lĩnh của thế lực siêu cấp”.

Ngô Bình đã hiểu biết thêm một chút về hành cung của mình ở nước Ngô, bèn theo Lưu Dịch Phong về Thiên Địa kiếm tông. Trong vô số phòng ốc ở Thiên Địa kiếm tông, có một đại điện rất rộng lớn, tên là Thiên Địa kiếm cung. Đây chính là nơi ở và tu luyện của tông chủ La Thiên Tướng.

Lúc này, Ngô Bình đã đến Thiên Địa kiếm cung, La Thiên Tướng và bốn đệ tử đang chờ anh. Sau khi đưa anh đến đây, Lưu Dịch Phong lui xuống. Trong cung điện rộng rãi chỉ còn sáu người họ.

“Sư tôn”, Ngô Bình tiến lên hành lễ.

La Thiên Tướng cười ha ha: “Đồ đệ, đây là bốn vị sư huynh của con. Bọn họ đều lớn tuổi hơn con rất nhiều. Người nhỏ nhất cũng đã được ta nhận cách đây hơn một trăm năm rồi. Bây giờ bọn họ đã là trưởng lão của Thiên Địa kiếm tông”.

Ngô Bình chắp tay trước bốn người: “Kính chào bốn vị sư huynh”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play