Chương 2931
Ngô Bình phất tay, một vầng kiếm quang bao bọc lấy cơ thể anh, hệt như vòng bảo vệ. Kiếm quang của đối phương đánh lên người anh, kiếm quang của anh lập tức phản công.
Uy lực của kiếm kh ủng bố chỉ nhẹ nhàng lướt qua, bốn đạo kiếm quang đồng thời nát vụn, Thương Lan Lưu Hoả kêu lên đau đớn, tâm thần chấn động.
Một giây sau, ông ta bỗng cảm nhận được một luồng sức ép khổng lồ, đến ngón tay cũng không cử động được, hệt như bị một ngọn núi đè lên mình.
Ngô Bình đi tới bên cạnh, khẽ chạm vào người Thương Lan Lưu Hoả, toàn thân ông ta lập tức bị phong ấn.
“Chiêu thức này của ngươi là gì?”, ông ta kinh ngạc hỏi.
Ngô Bình thản nhiên đáp: “Kiếm vực”.
Kiếm vực? Thương Lan Lưu Hoả hoảng hốt: “Không thể nào!”
Ngô Bình chẳng buồn giải thích: “Bây giờ tôi giao ông cho Thương Lan Nộ Ba”.
Anh mang theo Thương Lan Lưu Hoả về điện Kiếm Thần. Thương Lan Nộ Ba nhìn thấy Thương Lan Lưu Hoả thì nổi trận lôi đình, tát một bạt tai lên mặt Thương Lan Lưu Hoả, khiến nửa gương mặt ông ta lõm cả xuống.
“Thứ khốn kiếp, bây giờ mày còn lời gì muốn nói?”
Chuyện của nhà họ Thương Lan, Ngô Bình không muốn hỏi thêm, anh nói: “Kiếm Thần Thương Lan, tôi đi trước đây”.
Thương Lan Nộ Ba: “Cảm ơn công tử Trương!”
Sau khi trở về Thiên Địa kiếm tông, Ngô Bình kể sơ với các trưởng lão về tình hình của điện Kiếm Thần, sau đó tìm một nơi yên tĩnh để thử bốn thanh thần kiếm.
Trước đó, anh phải tu luyện Kinh Kiếm Thần trước. Kinh Kiếm Thần này chính là chìa khoá giải mã bí ẩn của thần kiếm. Dùng lò luyện Võ Đạo, anh phải mất đến một ngày mới hiểu rõ được và dùng nó để phá giải kiếm Thần Trảm.
Kiếm Thần Trảm treo lơ lửng, hai tay Ngô Bình kết ấn, mấy đạo tiên quang bay ra, quấn quanh thân kiếm. Sau vài phút, thần kiếm phát ra nguyệt quang, kiếm quang không ngừng bay ra từ mũi kiếm.
Số kiếm quang này đồng loạt chui vào người Ngô Bình, được lò luyện Võ Đạo hấp thu. Sau khi được lò luyện Võ Đạo tôi luyện, chúng nó mới được kiếm hoàn của Ngô Bình hấp thu.
Kiếm hoàn hấp thu số kiếm quang này xong thì trung tâm của nó xuất hiện thêm một đạo cấm chế, đạo cấm chế này có thể phát ra một loại kiếm chiêu vô cùng sắc bén!
Tiếp đó, anh tiếp tục dùng cách này để hấp thu kiếm quang của ba thanh thần kiếm còn lại, từ đó có được bốn chiêu kiếm pháp. Đồng thời trong kiếm hoàn cũng có thêm bốn đạo cấm chế.
Anh có thể cảm nhận được rõ ràng rằng bốn chiêu kiếm pháp này vô cùng mạnh mẽ, còn mạnh hơn nhiều so với tầng thứ bốn biến hoá của thần thông kiếm đạo Kinh Vỹ Thiên Địa của anh.
Hơn nữa, đây mới chỉ là kiếm chiêu mà thôi! Nếu diễn hoá nó thành tuyệt học kiếm kỹ, kiếm kỹ tất sát, thậm chí là thần thông kiếm đạo, vậy thì uy lực của nó sẽ càng khủng khiếp hơn!
Học được bốn chiêu kiếm kỹ, Ngô Bình còn chưa kịp thử nghiệm uy lực thì Trần Đạo Huyền đã đến thăm.
Ngô Bình mời ông ấy vào mật thất. Trần Đạo Huyền nói: “Ngô Bình, ta nghe mấy vị trưởng lão của Thiên Địa kiếm tông nói La Thiên Tướng có khả năng sắp gi ết chết mấy vị chưởng môn, con có thể nghĩ cách cứu được không?”
Ngô Bình rất kinh ngạc: “Sắp giết bọn họ sao? Con biết rồi, cha nuôi yên tâm, nhất định con sẽ nghĩ cách cứu chưởng môn!”
Trần Đạo Huyền: “Bây giờ con là đệ tử ưu tú, rất có địa vị ở Thiên Địa kiếm tông, nhưng dù sao vẫn chưa vào được tiên môn của Thiên Địa kiếm tông ở Tiên Giới”.