Chương 2924
Chương 2924
Ông lão: “Chỉ cần học được ba loại công pháp phía trước thì cậu có thể trở thành chủ nhân của điện Truyền Kỳ, đồng thời có thể mang theo điện Truyền Kỳ bên mình, mãi cho đến khi có người vượt qua cậu thì mới thay thế được, trở thành chủ nhân mới của điện”.
Ngô Bình không ngờ rằng điện phủ này lại có thể mang theo bên mình, nói vậy thì điện chủ Ngạo Thiên vẫn luôn mang theo điện số hai bên mình sao?
Anh hít sâu vào một hơi, đi thẳng về phía quyển công pháp đầu tiên đang treo lơ lửng trên không trung, lúc thân thể anh tiếp xúc với quyển công pháp đó, một luồng sức mạnh cuồn cuộn xông vào cơ thể anh, cùng với đó còn có cảm ngộ và kinh nghiệm của người đời trước đối với công pháp này nữa.
“Thần Long Quyết quyển thượng!”, mắt anh sáng hẳn lên, luồng sức mạnh kia thăm dò trong cơ thể anh, dựa vào đó để phán đoán anh có thích hợp hoặc có thể tu luyện công pháp này hay không, kết quả rất rõ ràng rồi.
Anh tiếp tục đi tới quyển công pháp treo lơ lửng thứ hai, đây là quyển trung của Thần Long Quyết, kết quả cho thấy anh cũng có thể tu luyện. Sau đó anh không do dự bước về phía quyển công pháp thứ ba, quyển hạ của Thần Long Quyết. Quyển hạ anh vẫn có thể tu luyện!
Sau khi tiếp xúc với ba quyển công pháp, tiếp theo đó là một viên đan dược.
Ông lão nói: “Tố chất thiên phú của cậu đủ để tu luyện Thần Long Quyết. Công pháp này thích hợp cho tu sĩ cảnh giới Long Môn tu hành, trước mắt cậu vẫn chưa đạt được yêu cầu tu luyện, viên đan dược phía sau được gọi là Long Biến Thần Đan, có tác dụng hỗ trợ”.
Đương nhiên Ngô Bình biết Thần Long Quyết này có thể khiến anh có cơ hội rất lớn để chạm đến tầng thứ ba Long Biến! Phải biết rằng mấy thiên tài như thiên chủ Thanh Tuyết cũng chỉ mới đạt đến Long Biến tầng một, còn Long Biến tầng hai cô ta mới chỉ được xem qua mà thôi.
Đây chính là điểm mạnh của Thần Long Quyết, giúp con người có thể đạt đến Long Biến tầng ba!
Anh gật đầu: “Chắc bây giờ tôi đã là chủ của điện Truyền Kỳ rồi”.
Ông lão: “Đúng vậy”.
Ngô Bình: “Tôi rời khỏi đây trước đã”.
Nói xong, anh rời khỏi điện số ba, đồng thời trên tay có thêm một chiếc nhẫn, trên đó có khắc phù văn cổ xưa. Điện Truyền Kỳ ở trong chiếc nhẫn này, lúc nào anh cũng có thể vào trong để lấy truyền thừa.
Vừa bước ra ngoài, Ngô Bình đã ngây cả người ra, nhìn xung quanh, đâu đâu cũng là thi thể thối rữa rồi hình thành một vũng máu!
Đã xảy ra chuyện gì rồi?
Lúc này, một bàn tay xé hư không rồi kéo Ngô Bình vào. Chớp mắt, Ngô Bình đã rơi vào một không gian kì lạ xung quanh không có gì cả chỉ một màu đen kìn kịt.
Ở đây có một ông lão đang ngồi, già đến nỗi không thể nào già hơn được nữa, mặc một bộ đồ rách rưới, trông ông lão cứ như có thể chết đi bất cứ lúc nào, khí tức rất yếu, lão nói: “Cậu nhóc, cậu không cần nhìn nữa đâu, tiên điện Thiên Võ ngoài cậu ra đều đã chết hết rồi”.
Ngô Bình siết chặt nắm đấm: “Ai đã làm?”
“Điều này cậu phải hỏi Ngạo Thiên”.
Lão lấy ra một viên trân châu, viên trân châu phát ra một tia sáng, xuất hiện hình ảnh của điện chủ Ngạo Thiên.
“Lý Huyền Bình, lúc cậu nhìn được hình ảnh tôi để lại đây thì chắc là tiên điện Thiên Võ đã không còn tồn tại nữa rồi. Một số thế lực mạnh nhất của khắp chư thiên vạn giới câu kết với nhau, hạ một lời nguyền mạnh mẽ và ác độc nhất. Tiên điện Thiên Võ của tôi không thể nào chống lại được, tất cả đều đã diệt vong, chỉ mình cậu còn sống!”
Ngô Bình hỏi: “Điện chủ, sao họ lại diệt tiên điện Thiên Võ?”
“Vì họ tính toán được nếu để tiên điện Thiên Võ tiếp tục lớn mạnh thì rất nhiều thế lực trong số họ sẽ lụi tàn”, điện chủ Ngạo Thiên nói: “Chỉ một hai thế lực đơn lẻ trong số họ chắc chắn sẽ không dám ra tay với tiên điện của tôi. Thế nên tất cả bọn họ bắt tay nhau, không tiếc vốn liếng để hạ lời nguyền này, chúng tôi không có cách nào để phản kháng. Lúc này, điều duy nhất có thể làm là đưa cậu vào điện số ba, giữ lại đời sau duy nhất”.