Chương 2917

Hai người tu luyện Thiên Cực Kiếm Kinh, không biết qua bao lâu, đến khi Vân Tịch luyện đến Tam Trọng Biến Hóa thì đã qua năm ngày rồi.

Hôm nay Mị Nương đến xin được gặp: “Vân Tôn, Lôi Phá Thiên của nhà họ Lôi ở Lôi Châu xin gặp”.

Vân Tịch rất bất ngờ: “Lôi Phá Thiên là thiên tài đứng đầu Lôi Châu, anh ta tìm tôi có việc gì?”

Mị Nương nhìn Ngô Bình: “Vân Tôn, mấy ngày nay cô lộ mặt nên bên ngoài có người đồn rằng Liễu Thiên Lang là giả, nhà họ Tiêu tức giận, nghe nói sắp đến hỏi tội. Cậu Lôi này đến để mật báo”.

Vân Tịch cười mỉa: “Anh ta có lòng tốt vậy?”

Ngô Bình: “Để anh ta vào đi”.

Không lâu sau, một người đàn ông sải bước đi đến, dáng đi như rồng chầu hổ phục, khí tức rất mạnh, Ngô Bình liếc mắt thì biết người này đã ở cảnh giới Động Thiên.

Lôi Phá Thiên nhìn thấy Vân Tịch thì nở nụ cười: “Vân Tịch, đã lâu không gặp”.

Vân Tịch nói: “Lôi Phá Thiên, anh tìm tôi có việc gì?”

Lôi Phá Thiên bật cười, sau đó nhìn Ngô Bình: “Người này là ai?”

Vân Tịch: “Chồng tôi”.

Lôi Phá Thiên cười: “Nghe nói Liễu Thiên Lang chỉ là lá bài chắn do cô tạo ra, xem chừng chuyện này là thật rồi. Nhà họ Tiêu rất giận dữ, đang trên đường đến đây, không cho họ một lời giải thích hợp lý thì chỉ sợ không thể làm nhà họ Tiêu nguôi giận”.

Vân Tịch: “Đúng thế, tôi đã mượn thân phận của Liễu Thiên Lang nhưng đó cũng là việc của tôi, không liên quan gì đến cậu Lôi, mời anh về cho”.

Lôi Phá Thiên hừ một tiếng: “Vân Tịch, tôi đến để giúp cô, chỉ cần cô gả cho tôi thì nhà họ Lôi sẽ là đồng minh của nhà họ Vân, đến lúc đó chúng ta hợp sức lại, nhà họ Tiêu chắc chắn biết khó mà lui thôi”.

Ngô Bình nói: “Cái thứ rác rưởi như anh mà cũng muốn cưới Vân Tịch? Ai cho anh tự tin đó vậy?”

Lôi Phá Thiên nổi giận: “Này tên kia, mày là cái thá gì mà dám nói chuyện với tao như vậy”.

Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Tôi tên là Ngô Bình, đệ tử của tiên điện Thiên Võ”.

Khí thế của Lôi Phá Thiên bỗng chốc không còn nữa, hắn ngạc nhiên nói: “Gì cơ? Tiên điện Thiên Võ!”

Ngô Bình: “Anh không nghe lầm đâu, là tiên điện Thiên Võ đó”.

Lôi Phá Thiên không dám tin: “Không thể nào, tiên điện Thiên Võ có địa vị cao quý không với tới, sao lại có một đệ tử hạ giới được”.

Ngô Bình giơ huy hiệu ra nói: “Huy hiệu tiên điện Thiên Võ của tôi, chỉ sợ cho anh xem rồi anh cũng không nhận ra”.

Lôi Phá Thiên nhìn huy hiệu, vội vàng nở nụ cười: “Hóa ra là anh Ngô, tôi có mắt không tròng, xin anh Ngô tha tội”.

Nói rồi hắn cúi đầu thật thấp.

Ngô Bình: “Liễu Thiên Lang là một đàn em ở Tiên Giới của tôi, lần trước tôi không tiện để lộ thân phận nên giả làm cậu ta”.

Lôi Phá Thiên bày ra bộ mặt tôi hiểu cả: “Tất nhiên thân phận của anh không phải Liễu Thiên Lang có thể so được”.

Ngô Bình: “Lúc nãy anh nói Tiêu Biệt Ly sắp đến hỏi tội?”

Lôi Phá Thiên gật đầu: “Đúng thế, nhà họ Tiêu có một món bảo vật, nhà họ Tiêu tức giận, nghe nói muốn sử dụng báo bối này để nhà họ Vân trả giá”.

Ngô Bình hỏi: “Bảo bối gì?”

Lôi Phá Thiên: “Một pháp khí có tên là “Lạc Tinh”, nghe nói có thể triệu hồi mưa sao băng, có sức phá hủy kinh người”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play