Chương 2904
Người đàn ông gật đầu: “Họ cần thời gian để thức tỉnh, tôi chỉ đến đây trước, xây sẵn lâu đài chờ thời kỳ đại dương tới”.
Ngô Bình: “Thời kỳ đại dương?”
Michael đáp: “Nơi này trong tương lai có thể mở ra tất cả không gian gấp của đại dương”.
Ngô Bình hỏi: “Đại dương bên trong đó rộng lắm sao?”
Michael: “Rộng vô bờ bến! Ký ức của tổ tiên cho chúng tôi biết ở trong đó có rất nhiều sinh vật khổng lồ và bá đạo”.
Hai người họ đang nói chuyện thì một quả cầu thuỷ tinh đột nhiên xuất hiện bên ngoài cung điện và phát sáng.
Michael kinh ngạc, hô lên: “Quỷ nước đến rồi!”
Ngô Bình sững lại: “Quỷ nước?”
Dứt lời, ở bên ngoài cung điện, từ những góc tối tăm của đại dương xuất hiện rất nhiều thứ kỳ lạ có hình dạng như người. Nó màu đen, toả ra ánh sáng màu xanh. Nó nửa giống vật chất, nửa giống một dạng năng lượng. Nó bò bằng bốn chân, đầu hình tròn, không có ngũ quan rõ ràng, nhưng có một cái miệng cực lớn lởm chởm đầy răng.
Ngô Bình tò mò nhìn những sinh vật này, hỏi: “Thứ quái quỷ gì đây?”
Michael vô cùng căng thẳng: “Lạ quá, sao hôm nay bọn chúng đến đông như vậy? Bình thường chỉ có ba hoặc năm con, hôm nay tận mấy trăm con? Xong đời rồi, chúng ta sẽ bị quỷ nước ăn thịt mất!”
Ngô Bình vẫn bình chân như vại, anh đáp: “Sợ cái gì chứ, bọn chúng đánh không lại chúng ta”.
Michael thì sắp khóc đến nơi rồi: “Lần trước chỉ có năm con mà tôi còn suýt bị chúng xé xác. Lát nữa ra tay anh sẽ biết sự lợi hại của chúng!”
Đột nhiên, một con quỷ nước hoá thành một ánh sáng đen, lao vút đi như một tia sét giữa lòng đại dương, tới trước mặt Ngô Bình. Sau đó nó há cái miệng rộng định táp vào cổ anh.
Ngô Bình dùng quyền đánh vào mình nó, con quỷ nước kêu lên thảm thiết rồi phát nổ!
Michael rất kinh ngạc, Ngô Bình cũng ngạc nhiên không kém bởi anh biết quyền ban nãy mạnh đến mức nào, vậy mà chỉ miễn cưỡng gi3t được một con quỷ nước. Điều khiến anh càng ngạc nhiên hơn là những con quỷ nước này giống như một dạng sinh mệnh rất đặc biệt, cùng loại với loại hồn phách mà anh đang tu luyện!
Anh lập tức lấy ra lò luyện minh thần, cười nói: “Phát tài rồi!”
Michael còn chưa kịp phản ứng lại thì Ngô Bình đã tóm lấy một con quỷ nước, ném vào trong lò luyện. Lò luyện minh thần khẽ lắc lư, sau đó phun ra một viên đan Sinh Mệnh, lại còn thêm hàng trăm viên Nguyên Anh Đan. Ngoài ra, còn có mười viên đan màu xanh lá, bên trong có hồn lực rất mạnh, cho nên Ngô Bình gọi nó là Phách Lực Đan.
Anh thu lấy đan dược, lại ném thêm con quỷ thứ hai vào lò luyện. Từ khi uống Thiên Phách Châu, trải qua quá trình thần biến, giờ sức mạnh của anh vô cùng dồi dào, hồn thể cũng rất mạnh nên dù quỷ nước có mạnh vẫn không đủ để anh xem là đối thủ.
Một đám quỷ nước cùng lao về phía anh, Ngô Bình tay đấm chân đá túi bụi, liên tục ném thêm quỷ nước vào trong lò luyện. Mười lăm phút sau, đám quỷ nước còn lại thấy không đánh lại nên vội vã rút lui.
Thế nhưng Michael không những không vui mà gương mặt còn lộ vẻ kinh hãi, nói: “Chúng ta mau đi thôi, chắc chắn lát nữa vua quỷ nước sẽ tới!”
Ngô Bình hỏi: “Vua quỷ nước? Rất lợi hại sao?”
Michael không nói hai lời, lập tức bơi ra phía xa nhưng bị Ngô Bình kéo giật lại. Michael không bơi được, kêu ầm lên: “Anh làm cái quái gì thế hả? Tôi không muốn ở lại chờ chết!”
Ngô Bình mỉa mai: “Hải tộc hèn vậy sao? Anh không cần ra tay, cứ ở đằng sau làm chó xem tát ao thôi là được rồi”.