Chương 2902
Những người này đều giận dữ muốn đánh Ngô Bình nhưng ngay lập tức bị anh vả cho lệch mặt.
Chợ đen này hoạt động sôi nổi nên mỗi phút đều có mấy người vào. Cứ như vậy, Ngô Bình đứng đó năm tiếng, giúp hàng nghìn người bỏ ma tuý.
Những người này mà hít ma tuý vào là lập tức co giật vô cùng đau đớn.
Tài xế kia vô cùng khâm phục, tấm tắc khen: “Tiên sinh, anh đúng là lòng dạ Bồ Tát. Nếu là tôi thì tôi đã mặc kệ bọn họ rồi”.
Ngô Bình: “Tôi là bác sĩ, thấy rồi thì không thể nhắm mắt làm ngơ”.
Đúng lúc này một chiếc xe cảnh sát lao tới, từ trên xe bước xuống vài viên cảnh sát. Bọn họ chĩa súng vào Ngô Bình, một tay cảnh sát cao giọng nói: “Giơ tay lên qua đầu!”
Ngô Bình hỏi: “Tôi đã phạm tội gì?”
Tay cảnh sát: “Phá việc kinh doanh, làm đảo lộn trật tự của chợ, đánh người phi pháp nên giờ cậu sẽ lập tức bị bắt!”
Ngô Bình lạnh lùng nói: “Đúng là một thế giới hoang đường”, nói rồi anh phất tay một cái, đám cảnh sát quỳ rạp xuống đất, sùi bọt mép.
Sau đó Ngô Bình lên xe quay về khách sạn.
Anh không biết rằng mâu thuẫn giữa dân thường và tư bản nước Mễ đã lên tới đỉnh điểm. Trong lúc anh giúp đỡ hàng nghìn người cai nghiện, có người đã đăng đoạn CCTV quay hình anh lên mạng.
Chưa tới nửa tiếng, số người xem đã lên tới một triệu. Khi Ngô Bình về tới khách sạn và mở điện thoại ra thì video đó đã đứng đầu top thịnh hành. Lượng người phát lại video trên thế giới lên tới hơn một trăm ba mươi triệu người, mà sau đó số lượng này tiếp tục tăng.
“Thiên sứ giáng trần cứu giúp những người lầm đường lạc lối”.
“Lợi hại, chàng trai này chỉ cần ba giây là chữa khỏi cho một người nghiện”.
Người ta còn chèn thêm vô số biểu ngữ, khẩu hiệu khiến video càng lúc càng hot, được chia sẻ rầm rộ.
Ngô Bình lướt mạng, nhìn thấy video mình chữa bệnh cho mọi người.
Một tổ chức tôn giáo trong dân gian thậm chí còn nhận anh là thần của họ, gọi là “thần Chính Nghĩa”, là đại diện của chính nghĩa ở chốn trần gian.
Chỉ trong vài tiếng ngắn ngủi mà giáo phái Chính Nghĩa đã được thành lập, còn Ngô Bình chính là thần Chính Nghĩa. Ban đầu tín đồ chỉ có vài trăm người, sau đó tăng lên hàng nghìn người!
Nhìn thấy video này, anh biết mình lại gặp rắc rối rồi. Quả nhiên, Sulia đi vào phòng, nói: “Chủ nhân, chúng ta bị một đám cao thủ bao vây rồi”.
Ngô Bình đứng dậy, đáp: “Hiện giờ vẫn chưa được để lộ thân phận của cô, tôi sẽ ra ngoài dụ bọn chúng đi trước. Ngày kia chúng ta gặp mặt tại đây”.
Sulia gật đầu: “Vâng”.
Sau đó, một đạo kiếm quang lao vào trong khách sạn, mười mấy luồng khí tức hùng mạnh lao vào truy sát Ngô Bình. Có điều tốc độ của anh quá nhanh, chẳng mấy chốc đã bỏ xa đám người kia.
Không lâu sau, anh đã tới vùng trời trên biển Thái Bình Dương. Thấy những người kia không đuổi theo được, Ngô Bình lơ lửng trên không trung một lát, định bụng lát nữa sẽ âm thầm quay lại nước Mễ.
Đúng lúc này, từ mặt biển đột nhiên có một cái xúc tu lao lên, cuộn chặt lấy anh.
Đó là xúc tu của một con bạch tuộc khổng lồ, các giác hút bên trên xúc tu của nó hút chặt lấy Ngô Bình, sau đó kéo anh xuống nước.
Ngô Bình vẫn rất bình tĩnh, con bạch tuộc này đáng sợ nhưng vẫn không làm gì được anh.