Chương 2851
Càng đi tiếp, anh càng cảm nhận được uy lực áp chế từ Thi Hoàng. Không lâu sau, anh thấy một ngọn núi thi thể được hình thành từ hài cốt chất đống. Núi cao mấy nghìn mét, được hợp thành từng những thi thể.
Điều khiến người ta kinh ngạc là mỗi thi thể đều cử động được, còn đảo mắt, nhìn chằm chằm vào người mới đến, Ngô Bình.
Ngồi trên đỉnh núi là một người đàn ông có dung mạo rất đẹp, mặc áo trắng với mái tóc trắng. Người này nhắm mắt, không động đậy.
Ngô Bình thở dài, bèn hỏi: “Hạo Thiên Giới, đây chính là Thi Hoàng à?”
Hạo Thiên Giới đáp: “Đúng, đó chính là Thi Hoàng!”
Ngô Bình hỏi: “Năng lực của Thi Hoàng e là ở cấp Thần Tiên. Làm sao ta đấu lại?”
Hạo Thiên Giới nói: “Không nhất định phải ra tay, ngươi trộm thi phách là được”.
Ngô Bình muốn mắng người. Trộm đồ ngay trước mặt cao thủ thế này là chuyện bất khả thi.
Thế là anh hắng giọng rồi nói: “Chào Thi Hoàng”.
Ngô Bình hỏi: “Gương Hạo Thiên là pháp bảo gì?”
Hạo Thiên Giới đáp: “Gương Hạo Thiên có thể chiếu ra thiếu sót trong tu hành của một người và mọi khuyết điểm trong cơ thể cũng như nguyên thần. Có nó, ngươi có thể trở nên hoàn hảo!”
Ngô Bình cả kinh: “Có bảo vật này nữa ư?”
Hạo Thiên Giới bảo: “Nhưng khí linh của gương Hạo Thiên rất mạnh. Muốn thu phục nó là chuyện cực kỳ khó”.
Ngô Bình hít một hơi sâu: “Được rồi. Đưa ta đi gặp gương Hạo Thiên!”
Đột nhiên, một luồng ánh sáng bay tới, tay Ngô Bình nặng hơn, xuất hiện thêm một tấm gương cổ.
Anh sững sờ hỏi: “Đây là gương Hạo Thiên?”
Hạo Thiên Giới im lặng vài giây mới cất tiếng: “Có ý gì đây, gương Hạo Thiên?”
Một giọng nữ lanh lảnh êm tai vang lên: “Nơi quỷ quái này tẻ nhạt lắm. Vị này đã vượt qua hai phần khảo hạch, đương nhiên ta muốn đi theo cậu ấy”.
Hạo Thiên Giới nói: “Sứ mệnh của ngươi là kiểm tra cậu ta”.
Gương Hạo Thiên hừ giọng: “Ta không có sứ mệnh đấy”.
Rồi nó nói với Ngô Bình: “Cậu mau luyện hoá ta đi”.
Ngô Bình sửng sốt, như thế cũng được à?
Anh lập tức ngấm thần niệm vào gương Hạo Thiên. Chỉ vài giây sau, anh đã dễ dàng kiểm soát cấm chế chính của gương Hạo Thiên và tâm ý tương thông với gương Hạo Thiên.
Hạo Thiên Giới có vẻ rất bất lực, đành nói: “Được rồi. Xem như ngươi vượt qua khảo hạch thứ ba. Bây giờ ngươi chính thức trở thành thần tử Hạo Thiên, còn đạt được thành tích cao nhất lịch sử, nên ngươi sẽ nhận được chúc phúc của Hạo Thiên Thượng Đế!”
Lời vừa dứt, thiên quang từ trên cao rơi xuống, bao bọc Ngô Bình.
Đắm mình trong thiên quang, Ngô Bình cảm thấy cực kỳ dễ chịu. Anh lờ mờ cảm nhận được vận khí của mình tăng trưởng mạnh. Sau cùng, bên ngoài cơ thể và nguyên thần anh có thêm một lớp thần quang mờ mờ.
Thần quang này có thể cắt đứt mọi lời nguyền, tai hoạ, hiểm nguy, vân vân. Nhưng giây kế tiếp, thần quang đã biến mất. Trừ phi anh bằng lòng, nếu không thần quang Hạo Thiên sẽ không chủ động xuất hiện.
Hạo Thiên Giới nói: “Thần quang chúc phúc của Hạo Thiên Thượng Đế chỉ kéo dài một canh giờ, hãy tiết kiệm một chút”.