Chương 2826
Tu sĩ Thần Biến khom người trước ông ta rồi sải bước sang bên cạnh. Vẻ đắc ý trên mặt hắn đã tiêu tan. Dù sao thì nguyên thần bậc bốn hạ cũng không có gì đáng kiêu ngạo.
Sau đó đến người thứ hai, thứ ba. Nguyên thần của họ đều không mạnh, nhỏ thì to bằng quả hạch đào, to cũng chỉ cỡ nắm đấm. Trong số họ, người có phẩm chất nguyên thần tốt nhất là Trương Trọng Lâu – bậc ba, hạ.
Người trung niên càng lúc càng thất vọng. Đến lượt Ngô Bình, ông ta bảo: “Đến cậu rồi”.
Ngô Bình là nguyên thần chí tôn. Anh không muốn huênh hoang nên chỉ giải phóng hình chiếu của nguyên thần. Hình chiếu này có cường độ chỉ bằng một phần trăm nguyên thần của anh.
Dẫu vậy, nguyên thần của Ngô Bình vẫn rất mạnh. Nguyên thần của anh cao hơn năm mét, phù văn xung quanh lấp lánh toả sáng.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người đều thất kinh. Người đàn ông trung niên kinh ngạc đến mức suýt ngồi phịch xuống đất, nói ngay: “Mời tông chủ đến, nhanh lên!”
Có đệ tử vội vàng rời đi. Người trung niên vẫn sững sờ nhìn nguyên thần mà Ngô Bình vừa phóng ra, vẻ mặt phấn khích vô cùng.
Ngô Bình cũng khá bất ngờ. Nguyên thần chỉ có một phần trăm cường độ này mà vẫn khủng khiếp như thế!
Gương mặt rạng rỡ nụ cười, người trung niên hỏi anh: “Cậu tên Trương Tiểu Bình?”
Ngô Bình đáp: “Đúng vậy”.
Người trung niên gật đầu: “Tôi tên Lưu Dịch Phong, cậu có thể gọi tôi là trưởng lão Lưu”.
Ngô Bình nói: “Vâng, trưởng lão Lưu”.
Trông Ngô Bình chất phác thật thà, rất dễ mến. Trưởng lão Lưu gật đầu, nhìn chằm chằm vào tấm gương cổ.
Một lúc lâu sau đó, gương cổ vẫn không có phản ứng gì. Anh thấy lạ, chẳng lẽ xảy ra vấn đề?
Đúng lúc này, một người đàn ông mặc áo trắng đột nhiên xuất hiện, không rõ tuổi tác, vừa giống người hơn ba mươi tuổi lại vừa trông như độ năm mươi.
Người đàn ông áo trắng chắp hai tay sau lưng, nhìn chằm chằm vào nguyên thần của Ngô Bình, bỗng dưng bật cười: “Không ngờ Hạ Giới lại có một thiên tài như vậy!”
Lời vừa dứt, gương cổ xuất hiện dòng chữ: Nguyên thần cực phẩm loại một!
Lưu Dịch Phong há hốc mồm, đột ngột quỳ xuống đất, nói với người áo trắng: “Chúc mừng tông chủ! Là nguyên thần cực phẩm loại một, chứng tỏ nguyên thần của cậu ấy có không gian tiến bộ rất lớn! Đệ tử mới thu nạp, Trương Tiểu Bình, tiền đồ xán lạn!”
Tông chủ cười ha ha: “Tuyệt!”
Ngô Bình thu nguyên thần lại, vội cất lời: “Kính chào tông chủ”.
Người đàn ông áo trắng mỉm cười, gật đầu: “Ừm, Trương Tiểu Bình, nguyên thần này là cậu tự ngưng tụ?”
Ngô Bình đáp: “Vâng, tông chủ. Tôi từng vào một Động tiên, bên trong có rất nhiều tài nguyên tu luyện. Tôi may mắn nên đã thành công ngưng tụ nguyên thần ở đó”.
Người đàn ông áo trắng gật gù: “Đây là vận khí của cậu. Tốt lắm, cậu tiếp tục tham gia kiểm tra đi!”
Nhìn thấy cảnh này, đám người Trương Trọng Lâu đều ngưỡng mộ vô cùng. Tu sĩ Thần Biến kia càng thấy xấu hổ, cúi gằm mặt, không dám nhìn về phía Ngô Bình. Trước đó hắn khinh thường Ngô Bình, còn nói những lời xúc phạm anh, điều này khiến hắn hoảng sợ vô cùng!
Lưu Dịch Phong không quan tâm những người khác nữa. Ông ta bảo Ngô Bình tiếp tục tham gia bài kiểm tra thứ hai – kiểm tra thể chất.