Chương 2795
Ngô Bình: “Sư huynh, tên của em dưới này là ‘Ngô Bình’, em cần một số thứ giúp chứng minh thân phận đệ tử của tiên điện Thiên Võ”.
Long Quân đáp: “Cái này dễ thôi, để anh gửi một số thứ qua. Đeo những thứ đó lên là người ngoài sẽ biết cậu là đệ tử tiên điện Thiên Võ”.
Không lâu sau, Long Quân mang tới một chiếc nhẫn chứa đồ. Bên trong có một bộ quần áo thêu ký hiệu của tiên điện Thiên Võ. Ngoài ra còn có một huy hiệu, một lệnh bài chứng minh thân phận bằng kim loại, một thank kiếm có khắc ký hiệu rõ ràng của điện.
Nhìn thấy những thứ này, Ngô Bình thấy rất hài lòng. Từ giờ trở đi, anh chính là đệ tử chính thức của tiên điện Thiên Võ, không cần phải sợ bất cứ một tông phái nào khác.
Nói chuyện với Long Quân thêm một lát, Ngô Bình liền ngắt liên lạc. Vừa mới đột phá lên cảnh giới Địa Tiên nên anh rất muốn ra ngoài đi lại một lát. Ngô Bình sau khi ngưng tụ được nguyên thần liền cảm thấy cảm quan của mình hoàn toàn khác trước đây.
Thế giới trong mắt anh càng chân thực, càng mới mẻ hơn. Anh cảm thấy bầu trời, mặt đất và vạn vật đều vô cùng thân thuộc.
Khi ra khỏi phòng, anh phát hiện Thần Chiếu, Lý Dư, Mộc Linh,… đều đứng ở phía xa nhìn anh bằng ánh mắt kính nể.
Ngô Bình hỏi: “Mọi người túc trực ở đó nãy giờ sao?”
Lý Dư gật đầu: “Chủ nhân, nguyên thần của chủ nhân ban nãy thực sự doạ người! Nếu ai không biết còn tưởng Thiên Tiên hạ phàm!”
Ngô Bình cũng biết nguyên thần của mình rất kh ủng bố, anh đáp: “Sau này tôi sẽ bớt bớt lại. Đúng rồi, hai ngày nay bên ngoài có chuyện gì không?”
Thần Chiếu: “Chủ nhân, kiếm phái Thục Sơn gửi tin đến nói cậu hãy về đó một chuyến”.
Ngô Bình hờ hững đáp: “Có thời gian tôi sẽ đi, còn chuyện gì khác không?”
Thần Chiếu: “Đại hội võ lâm ngày kia sẽ được tổ chức, học viện Võ Đạo cũng cử người tới mời chủ nhân trở về học viện một chuyến”.
Lý Dư nói: “Chủ nhân, đây là thứ mà Lý Kiến Thiết gửi. Ông ấy nói chủ nhân sẽ cần tới”.
Ngô Bình liếc mắt nhìn, là danh sách đan dược mà núi Long Hổ cung cấp. Ngô Bình liếc mắt nhìn rồi cất danh sách đó đi.
Lúc đó vừa qua giờ trưa, Ngô Bình ăn tạm một chút rồi đứng dậy đi tới học viện Võ Đạo.
Trong vườn đào của học viện, anh gặp La Đạo Nhất. La Đạo Nhất cười nói: “Xem ra cuối cùng cậu cũng đã đột phá cảnh giới rồi”.
Ngô Bình: “Tôi vừa ngưng tụ được nguyên thần”.
La Đạo Nhất: “Trước khi đột phá lên Địa Tiên, cậu đã làm tới bước đó rồi chứ?”
Ngô Bình gật đầu: “Tôi đã bước vào cảnh giới Đế”.
La Đạo Nhất kinh ngạc, reo lên: “Được, quá tốt rồi! Có cậu rồi, học viện Võ Đạo sẽ ngày càng phát triển huy hoàng”.
Ngô Bình: “Viên Khắc Hiếu đã tìm tôi bàn bạc qua rồi”.
La Đạo Nhất mỉm cười đáp: “Việc này tôi biết rồi. Đại hội võ lâm ngày kia sẽ tổ chức, hai ngày tới cậu cũng cố gắng lên lớp giảng dạy cho học sinh nhé”.
Ngô Bình: “Chỉ cần giảng dạy thôi sao?”
La Đạo Nhất thở dài: “Một số môn phái ở Tiên Giới phái đệ tử đến học viện học tập. Những người này khó bảo, hay gây chuyện. Những giáo viên thông thường không trị nổi”.