Chương 2789
Tầng bốn toàn là sinh vật cực mạnh, có rồng, kỳ lân, phượng hoàng, thú dữ thời thượng cổ, thậm chí là sinh vật hình người tu luyện thành Thiên Tiên!
Lúc này, dù mạnh như Ngô Bình cũng phải sởn gai ốc.
“Đại đế Thần Chú để sinh vật ở mỗi tầng cắn nuốt nhau và tiến hoá, sau đó chọn ra kẻ mạnh để tiến lên tầng kế tiếp. Sinh vật ở tầng bốn đã đủ đe doạ đến tính mạng của mình rồi!”
Ngô Bình cực kỳ cảnh giác, nói với Ỷ Thiên: “Nếu có thể nuốt một, hai sinh vật ở đây, cô sẽ trở nên lớn mạnh vô cùng!”
Ỷ Thiên cũng hơi lo sợ: “Chủ nhân, tôi sợ mình không đấu lại chúng, ngược lại còn bị chúng nuốt mất”.
Ngô Bình nghiến răng bảo: “Đừng sợ. Tôi biết điểm yếu của chúng!”
Ỷ Thiên đã mạnh hơn gấp mấy lần so với trước đây. Nó kinh ngạc hỏi: “Chủ nhân nhìn ra điểm yếu ư?”
Ngô Bình đáp: “Đúng thế. Mỗi một sinh vật dù có mạnh đến đâu cũng sẽ có rất nhiều điểm yếu. Tất nhiên, sinh vật càng mạnh thì điểm yếu càng ít và càng khó phát hiện”.
Họ đang nói chuyện thì một con thuồng luồng dài mấy chục mét đã lao đến, gầm rú tấn công Ỷ Thiên.
May mà con thuồng luồng này không quá mạnh, Ỷ Thiên cũng không hốt hoảng.
Ngô Bình nhìn nó một cái rồi nói: “Điểm yếu của nó nằm ở đốt sống thứ hai mươi bốn. Đánh vào nơi đó, toàn thân nó sẽ cứng đờ”.
Ỷ Thiên “vâng” một tiếng rồi lập tức bổ nhào về phía thuồng luồng. Một người một thuồng luồng giao đấu với nhau. Ỷ Thiên để nó cào nát vai mình, lao đến đốt sống thứ hai mươi bốn của nó rồi đánh thật mạnh.
“Rắc!”
Quả nhiên, bộ phận này là điểm trí mạng của thuồng luồng. Bị đánh vào đó, con thuồng luồng lập tức cứng đờ. Ỷ Thiên dễ dàng lấy mạng nó rồi hút hết năng lượng của nó!
Nuốt được thuồng luồng, Ỷ Thiên mạnh lên gấp đôi.
Ngô Bình thở phào: “Nơi này nguy hiểm quá. Chúng ta tìm nơi ẩn nấp rồi chờ thời cơ ra tay”.
Anh vẫn luôn quan sát, phát hiện những sinh vật được phù nguyên và chú nguyên tạo ra cũng sẽ có lỗ hổng như chương trình máy tính. Mà khả năng nhìn thấu vạn vật của anh có thể dễ dàng tìm ra lỗ hổng ấy. Vừa rồi anh chỉ điểm cho Ỷ Thiên, quả nhiên đã giết được con thuồng luồng.
Ỷ Thiên và Ngô Bình nấp trong bụi cỏ. Không lâu sau, một con cá sấu khổng lồ đi ngang qua. Ngô Bình nhìn nó vài lần rồi bảo: “Ỷ Thiên, điểm yếu của con cá sấu này nằm ở vị trí ba ngón tay phía trên mắt trái. Đánh vào đó, nó sẽ điên cuồng tự cắn đuôi mình”.
Ỷ Thiên lập tức nhảy lên, bất ngờ đấm vào vị trí ba ngón tay phía trên mắt trái của cá sấu. Con cá sấu đờ người, sau đó há to miệng rồi xoay vòng cắn vào đuôi mình.
Nhân cơ hội này, Ỷ Thiên đấm nó liên tục, đánh nó đến chết rồi nuốt chửng năng lượng của nó.
Nhờ Ngô Bình chỉ điểm, Ỷ Thiên lặng lẽ cải thiện, không ngừng chọn thời cơ để ra tay, nuốt chửng các sinh vật khác và mạnh dần lên.
Nuốt được mười mấy sinh vật, Ỷ Thiên đã mạnh đến mức có thể đối chọi với chân long.
Tìm cả buổi, Ngô Bình mới phát hiện một con chân long. Con chân long này vừa ăn thịt một con mãng xà lớn, đang thư thái nằm trên núi.
Anh quan sát một lúc rồi nói: “Điểm yếu của nó nằm ở đuôi. Xương đuôi của nó rất giòn, chỉ cần dồn lực đánh vào là gãy ngay. Khi xương đuôi gãy, chân long sẽ đứt thành mười mấy khúc”.
Ỷ Thiên nhìn nó một lúc mới bảo: “Đuôi nó nằm ở dưới cùng, tôi không thể với đến”.