Chương 2750
“Ngạo Nguyệt tiên tử gửi yêu cầu kết bạn với bạn”.
“Hàn Hương tiên tử gửi yêu cầu kết bạn với bạn”.
“Ngọc Nhuỵ tiên tử gửi yêu cầu kết bạn với bạn”.
“Vô Cực thiên chủ gửi yêu cầu kết bạn với bạn”.
“Vô Thuỷ Thiên Tôn gửi yêu cầu kết bạn với bạn”.
“Giáo chủ Âm Dương gửi yêu cầu kết bạn với bạn”.
“Bạch Hồ thiên quân gửi yêu cầu kết bạn với bạn”.
Thấy nhiều người muốn kết bạn với mình như vậy, Ngô Bình lập tức căng thẳng. Chuyện gì thế này, những người này muốn làm gì?
Anh không biết khi mình vừa lọt vào top mười bảng Nhân Vương, thông tin truyền đi đã gây chấn động chư thiên, vô số thế lực siêu lớn đã huy động lực lượng truy tìm anh.
Song cái tên Lý Huyền Bình này không mấy tiếng tăm, họ toàn tra được người cùng tên. Mà bảo sách thiên kiêu lại không thể định vị bất kỳ ai, vì thế họ chỉ đành thông qua cách kết bạn để liên lạc với Ngô Bình nhanh nhất có thể.
Vì thận trọng, Ngô Bình không chấp nhận kết bạn với họ, tức tốc rút khỏi bảo sách thiên kiều.
“Đáng sợ quá. Thiên Tôn và giáo chủ đều tìm mình, tám mươi phần trăm là không có ý tốt”, anh lẩm bẩm.
Lúc này, có rất nhiều khách ghé thăm ngoại viện Thục Sơn. Ngô Bình lười đón tiếp, dù sao chưởng môn cũng có mặt ở đây, anh nhanh chóng trốn ra sau cho yên tĩnh.
Ngoại viện rất rộng, nên anh đã gọi vài cuộc điện thoại, bảo Diệp Huyền, Tạ Cuồng, Diệp Thần, Triệu Thiên Lạc, Lý Thiên Thạch ra ngoại viện để dạy họ tu hành.
Tạ Cuồng và Diệp Thần theo Ngô Bình tu hành từ lâu, đã đặt được nền móng vững chắc. Hiện nay, mấy người này đã bước vào cảnh giới Nhân Tiên.
Lý Thiên Thạch và Triệu Thiên Lạc càng không cần phải nói, ai cũng là thiên tài, tiến độ tu hành của họ còn nhanh hơn Diệp Huyền.
Một thời gian nữa, Ngô Bình định đưa năm người họ đến học tập ở học viện Võ Đạo. Anh là thầy hướng dẫn bốn sao, nếu không dẫn dắt được vài học trò xuất sắc thì khó ăn nói lắm.
Ngô Bình vừa biên soạn tài liệu giảng dạy vừa dạy họ, chớp mắt đã năm ngày trôi qua. Hôm nay có đệ tử đến thông báo rằng, một cô gái tên Vô Song xin được gặp anh.
Vô Song? Ngô Bình lập tức mời cô ấy vào.
Người đến là hoá thân của Cửu Vĩ Thiên Hồ, Vô Song.
Vô Song vẫn như xưa. Cô ấy cất lời: “Tôi đã mang người trong tộc và cách giải cứu đến đây”.
Ngô Bình gật đầu: “Được. Tối nay có thể bảo họ đến đây”.
Vô Song gật đầu: “Được!”
Đêm về, Ngô Bình chọn một ngôi viện thật lớn. Trời vừa sập tối, Vô Song và năm cao thủ hồ tộc đã xuất hiện. Khí tức của họ đều rất khủng khiếp, thực lực không kém Vô Song. Xem ra thế lực của hồ tộc ở nhân gian cực kỳ mạnh!
Một ông lão mày bạc tóc đen, mặc áo ngoài cộc tay bằng da, eo giắt tẩu thuốc, chắp tay với Ngô Bình: “Cậu Ngô”.
Vô Song nói: “Đây là ngài Hồ Cửu của hồ tộc chúng tôi”.
Ngô Bình gật đầu: “Ngài Hồ”.