Chương 2715

Khi mọi người nhìn thấy con thuyền tiên ấy thì đều sững sờ, rốt cuộc lại ai đến đây?

Lý Nguyên Sơ nhìn thấy con thuyền đó thì chợt nghĩ so với trình độ võ thuật của Ngô Bình thì con thuyền này chỉ như một món đồ chơi thôi.

“Thưa cậu, chắc là Lý Ngạo Tiên – người đứng đầu danh sách tu chân trong sách đến đấy”, ông ấy nói.

Ngô Bình cười nói: “Lý Ngạo Tiên ư? Thú vị đấy!”

Anh tung một quyền lên không trung, Đại Hư Không Phù Ấn bùng nổ uy lực, một bàn tay khổng lồ xuất hiện bên mé thuyền, đó chính là Hư Không Đại Thủ Ấn!

Người lái thuyền sợ xanh mắt, vội vàng lái thuyền sang hướng khác, không dám đối đầu với đại thủ ấn.

Một giọng nói tức giận trên thuyền vọng xuống: “Ai ra tay thế hả?”

Ngô Bình thờ ơ đáp: “Các người che mất mặt trời rồi”.

Người trên thuyền càng điên tiết hơn rồi quát xuống: “Đúng là nực cười!”

Tuy tức là thế, nhưng sự khủng khiếp từ quyền ấn của Ngô Bình vẫn khiến cho chủ con thuyền sợ hãi, cuối cùng đành đánh thuyền sang rìa đảo, không dám lại gần khoảng không của Ngô Bình, để tránh che mất ánh sáng mặt trời của anh.

Mọi người ở đây đều được phen kinh hãi, con thuyền tiên của Lý Ngạo Tiên đã bị một chưởng của Lý Huyền Bình ép lui.

Lý Ngạo Tiên đang tức phát điên lên, không biết người vừa ra tay là ai mà dám ngông nghênh như thế, đúng là không coi ai ra gì.

Lý Ngạo Tiên vốn có tướng mạo tuấn tú, nhưng giờ đang méo mặt vì quá tức giận, răng thì nghiến kèn kẹt.

Có một người phụ nữ ngồi trước mặt hắn, cô ấy nói: “Sư đệ, không ngờ Lý Thị lại có một nhân vật tài giỏi như thế. Chưởng ấn ban nãy có chứa thần lực hư không đấy, nếu chúng ta không né được là con thuyền nổ tung rồi”.

Lý Ngạo Tiên trầm giọng nói: “Sư tỷ, em không nuốt trôi cục tức này được, em phải giết nó”.

Người phụ nữ thở dài nói: “Người có tài như vậy thì cậu nghĩ mình có đấu lại được không? Tuy La Thiên Tông của mình là tông phái hạng nhất, nhưng có nhiều thế lực mạnh hơn chúng ta lắm. Vì thế khi chưa biết người đó là ai, cậu đừng ra tay liều lĩnh”.

Lúc này, cả hòn đảo đều nhao lên.

“Xem ra tin đồn là thật, sư tổ của Lý Huyền Bình là Chân Tiên đấy, không thì sao cậu ta dám ngông nghênh bắt Lý Ngạo Tiên rời thuyền đi chỗ khác như thế?”

“Ừm, Lý Huyền Bình này ghê thật, tốt nhất chúng ta đừng chọc vào cậu ta”.

“Ban nãy là tiên thuật à? Chắc tu vi của Lý Huyền Bình cũng do vị Chân Tiên kia truyền thụ cho đấy”.

“Kiểu này có hai ứng cử viên sáng giá cho vị trí tông chủ rồi, nhưng xem chừng Lý Ngạo Tiên kém hơn Lý Huyền Bình rồi”.

Thấy con thuyền kia đã bay ra xa, Ngô Bình bay về phía nó, anh muốn xem Lý Ngạo Tiên này có lai lịch thế nào.

Con thuyền trôi nổi trên không, chợt có một người đáp xuống rồi nói: “Lý Huyền Bình xin gặp”.

Nghe thấy có giọng nói, người phụ nữ bước ra boong thuyền, cô ấy mặc váy xanh, dung nhan tuyệt sắc, khí chất cao quý, tu vi cũng rất cao, đã ở cảnh giới Hư Tiên rồi.

“Cậu là?”, cô gái lịch sự chào Ngô Bình.

Ngô Bình cười nói: “Tôi là Lý Huyền Bình – đệ tử của tiên điện Thiên Võ”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play