Chương 2686

Ngô Bình vừa nghe giọng là biết thần tướng Kỷ Nhược Phi của Huyền Võ Quân, anh mỉm cười, nói: “Chào Kỷ đại thần tướng”.

Người tới là Kỷ Nhược Phi, cô ấy gật đầu chào Kim Huyền Bạch, sau đó ngồi xuống bên cạnh Ngô Bình.

Kim Huyền Bạch mỉm cười, nói: “Ây dà, mặt trời mọc đằng tây rồi sao, Kỷ đại thần tướng luôn xem Thanh Long Quân tôi như cỏ rác mà sao lại chạy đến Thanh Long Quân tôi làm khách thế này? Phải chăng là đến vì ai đó?”

Kỷ Nhược Phi cười lạnh: “Kim Huyền Bạch, nếu ông muốn làm cho Kỷ Nhược Phi tôi xấu hổ thì ông dùng đã dùng sai chiêu rồi. Không sai, tôi đến vì Ngô Bình. Ngoài Ngô Bình ra thì tất cả những người còn lại của Thanh Long Quân đều là rác rưởi, tôi chẳng thèm để mắt đến”.

Các tướng sĩ nghe cô ấy mắng thì cười hihi, không ai thấy tức giận. Một mặt là vì họ bị mắng mãi quen rồi, đến cả Kim Huyền Bạch cũng bị mắng thì nói gì đến bọn họ. Mặt khác bọn họ cũng không dám giận Kỷ Nhược Phi, vì dù gì rất nhiều người muốn tìm vợ đều phải đến Huyền Võ Quân tìm.

Ngô Bình cười haha: “Lời của Kỷ thần tướng khiến tôi không biết giấu mặt vào đâu, tôi kính cô một ly”.

Sau khi uống được mấy vò rượu, Ngô Bình và Kỷ Nhược Phi đã choàng vai bá cổ, không có chuyện gì là không nói với nhau. Kim Huyền Bạch ra dấu cho thuộc hạ của mình, rồi nói: “Ui cha, tôi say mất rồi, người đâu, đỡ ta về nghỉ ngơi nào. Ngô Bình, cậu ngồi với Kỷ thần tướng nhé”.

Ngô Bình mỉm cười: “Thần tướng về nghỉ ngơi trước đi, chúng tôi nói chuyện thêm chút nữa”.

Nhưng chưa được bao lâu thì Kỷ Nhược Phi cũng đứng dậy, nói: “Tôi phải về rồi, không thể nào ngủ lại ở đảo Thanh Long các người được”.

Ngô Bình nói: “Tôi tiễn cô”.

Kỷ Nhược Phi ra khỏi đảo Thanh Long thì tắt nụ cười, hạ giọng nói: “Tôi đến là để nói với anh một chuyện cực kỳ quan trọng”.

Ngô Bình gật đầu: “Cô nói đi”.

Kỷ Nhược Phi: “Chắc Kim Huyền Bạch đã đề cập với anh về việc Thanh Long Quân có thể có được biên chế từ Tiên Quân rồi nhỉ?”

Ngô Bình: “Ừm, ông ta nói rồi, còn nói sẽ cho tôi chức sĩ quan cấp úy”.

Kỷ Nhược Phi cười lạnh lùng: “Sĩ quan cấp úy là cái thá gì, anh đến Huyền Võ Quân của tôi, tôi để anh làm sĩ quan cấp tá”.

Ngô Bình giật mình: “Sĩ quan cấp tá?”

Kỷ Nhược Phi: “Trước đây tôi từng nói với anh, nhà họ Kỷ tôi đã bố trí ở tiên giới từ sớm. Bên trên đã sắp xếp hết rồi, chuẩn bị cho tôi ba vị trí sĩ quan cấp tá”.

Ngô Bình vừa nghe chỉ có ba vị trí sĩ quan cấp tá thì vội nói: “Nhược Phi, không cần để chức sĩ quan cấp tá đấy lại cho tôi đâu. Nhà họ Kỷ của cô tốn nhiều công sức vậy, thiết nghĩ sẽ không dễ dàng tặng cho người ngoài đâu”.

Kỷ Nhược Phi nói: “Nếu anh đến Huyền Võ Quân của tôi thì không còn là người ngoài nữa”.

Ngô Bình mỉm cười, nói: “Tạm thời tôi ở lại Thanh Long Quân đã, có điều nếu bên cô cần giúp đỡ thì cứ đến tìm tôi. Dù là luyện đan dược hay đối phó với tà ma thì tôi đều có thể giúp đỡ”.

Nhắc đến luyện đan, Kỷ Nhược Phi mỉm cười, nói: “Lần trước, tôi mời anh đến làm thầy luyện đan cung phụng của nhà họ Kỷ tôi, anh đã suy nghĩ xong chưa?”

Ngô Bình: “Không cần đâu, với tình bạn của chúng ta, cô cần đan dược gì chỉ cần nói với tôi là được rồi”.

Kỷ Nhược Phi vui vẻ đáp: “Vậy tôi không khách sáo với anh nữa, bây giờ linh khí đã khôi phục, nhà họ Kỷ tôi muốn giúp một nhóm thành địa tiên. Anh có thể giúp tôi luyện một ít đan dược hỗ trợ nhân tiên vượt lên địa tiên không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play