Chương 2648
Ngô Bình: “Được”.
La Đạo Nhất Nhất nói: “Hình như ngày mai là đại hội võ lâm?”
Ngô Bình gật đầu: “Đúng. Nghe nói muốn chọn ra võ lâm chí tôn”.
La Đạo Nhất nói: “Người muốn nắm được vị trí võ lâm chí tôn kia vốn đã định sẵn. Nhưng hiện tại, chúng ta có thể giành thử”.
Ngô Bình chớp mắt: “Viện trưởng muốn tôi ra tay?”
La Đạo Nhất Nhất Nhất: “Không sai. Cậu đánh bại người kia giành lấy danh hiệu võ lâm chí tôn, như vậy cũng có chỗ tốt cho Bắc Viện tôi”.
Ngô Bình: “Nếu đã được định sẵn rồi, tôi làm như vậy có được không?”
La Đạo Nhất: “Những người định sẵn võ lâm chí tôn, là những người ủng hộ Nam Viện”.
Ông ấy nói như vậy Ngô Bình đã hiểu rồi, anh cười nói: “Vậy thì không vấn đề gì. Không biết người bọn họ định sẵn là ai?”
La Đạo Nhất: “Tiêu Thế Quý, em ruột Tiêu Thế Tôn, cũng là một thiên tài, thực lực rất mạnh”.
Ngô Bình hiểu tại sao Nam Viện lại dám chọn sẵn Tiêu Thế Quý rồi. Bởi vì có Tiêu Thế Tôn, không ai dám thách đấu với Tiêu Thế Quý. Nhưng bây giờ đã khác rồi, anh là Võ Tông siêu phẩm, thành tựu tương lai còn trên cả Tiêu Thế Tôn, vì vậy không cần phải sợ anh ta.
Anh nói: “Được thôi, tôi sẽ giành lấy danh hiệu võ lâm chí tôn”.
La Đạo Nhất: “Võ lâm chí tôn không dễ làm, nếu cậu và Tiêu Thế Quý cạnh tranh, nhất định sẽ có rất nhiều cao thủ thách đấu với cậu, có nắm chắc phần thắng không?”
Ngô Bình nói: “Cố gắng thôi, nếu thực không đánh được, thì cũng không còn cách nào”.
La Đạo Nhất chớp mắt: “Chi bằng tối nay cậu thăng cấp lên Địa Tiên đi?”
Theo La Đạo Nhất, Ngô Bình đã là Nhân Vương rồi, trở thành Địa Tiên chẳng qua cũng chỉ mất mấy phút.
Ngô Bình: “Vẫn chưa đến lúc, con đường Nhân Tiên tôi chưa đi xong”.
La Đạo Nhất kinh ngạc: “Cậu còn muốn tu luyện phía sau nữa sao?”
Ngô Bình nói: “Nhân Tiên tầng tám, gọi là Nhân Hoàng, tôi muốn thử xem”.
La Đạo Nhất không nhịn được cảm thán: “Nhân Hoàng Cảnh là trình độ mà Tam Hoàng Ngũ Đế mới có thể đạt đến được!”
Ngô BÌnh: “Người trước có thể làm được, chúng ta lại càng có thể làm được, dù sao chúng ta đã có công pháp hoàn thiện hơn, có hoàn cảnh tu hành tốt hơn, không phải sao?”
La Đạo Nhất không kìm được hy vọng: “Nhân Hoàng Cảnh phải có thực lực thế nào?”
Ngô Bình: “Mở ra phương hướng tiến hóa mới, dẫn dắt Nhân Tộc tiếp tục phát triển, đây chính là Nhân Hoàng. Đương nhiên, Nhân Hoàng cũng là người bảo vệ Nhân Tộc”.
“Cậu… Nắm chắc mấy phần?”, La Đạo Nhất không nhịn được bèn hỏi, giọng nói có chút run rẩy.
Ngô Bình ngẫm nghĩ: “Không nắm chắc, nhưng cho dù không thành công thì cũng thu hoạch được gì đó”.
La Đạo Nhất gật đầu: “Đúng vậy, ngay cả Tam Hoàng Ngũ Đế trước khi trở thành Nhân Hoàng, cũng không dám nói bản thân chắc chắn sẽ thành công. Đây không chỉ cần tố chất, mà còn cần có may mắn”.
Ông ấy bỗng nói: “Đúng rồi. Anh là Võ Tông bậc một, một khi tin tức truyền đi, võ lâm đại hội chắc chắn sẽ bị hoãn”.
Ngô Bình: “Bị hoãn?”
La Đạo Nhất: “Nếu tôi là bọn họ, chắc chắn sẽ lo lắng cậu tham gia cạnh tranh. Cách ổn thỏa nhất chính là lùi về sau, cho đến khi nghĩ ra được cách ứng phó”.