Chương 2607

Các ma binh ở trên mặt đất không thể giúp gì được, chỉ biết gào rít trong lo lắng.

Sau khi Ngô Bình kéo Ma Quân xuống lòng đất, anh lập tức thi triển ý nghĩa võ đạo.

Uỳnh!

Anh tung liên tiếp ba quyền vào Ma Quân, khiến hắn hét lên đau đớn, vì cảm thấy xương cốt trong người gãy vụn, lục phủ ngũ tạng cũng bị thương nặng.

Ma Quân hành động kém linh hoạt hơn vì ở dưới lòng đất nên lại bị Ngô Bình tẩn cho tiếp, cứ thế đã bị thương khắp mình mẩy.

Ma Quân này ít cũng có thực lực Tiên Quân cảnh giới Âm Dương, tiếc là gặp phải Ngô Bình thì vẫn ra bã.

Năm phút sau, Ma Quân bị Ngô Bình bóp miệng rồi nhét một viên Hoá Ma Đan vào.

Uống đan dược xong, Ma Quân lập tức kêu gào trong đau đớn. Vảy trên người hắn rụng xuống, răng nhọn và móng vuốt biến mất, ma khí trên người cũng bay hết ra ngoài.

Nửa tiếng sau, Ma Quân này đã trở lại dáng vẻ của một tu sĩ trẻ tuổi. Thoạt nhìn anh ta chỉ ngoài 20 tuổi, tướng mạo khá điển trai.

Ngô Bình đỡ anh ta dậy rồi nói: “Anh còn nhớ chuyện khi trước không?”

Người này ngồi nhớ lại một lát rồi quỳ lại Ngô Bình: “Cảm ơn cậu đã cứu mạng!”

Ngô Bình hỏi: “Anh tên là gì? Là người ở đâu?”

Người đàn ông: “Tôi là Lệnh Hồ Kiếm, chỉ là tán tu thôi”.

Ngô Bình: “Lệnh Hồ Kiếm, khi anh đến đây thì là thời đại nào?”

Lệnh Hồ Kiếm: “Đông Tấn”.

Ngô Bình gật đầu: “Thế thì giờ anh không còn nhà để về nữa đâu, anh có muốn đi theo tôi không?”

Lệnh Hồ Kiếm: “Thuộc hạ đồng ý”.

Ngô Bình: “Hoá Ma Đan của tôi không còn nhiều nữa, chúng ta rời khỏi đây thôi”.

Vì thế, anh dẫn 12 Chân Nhân, ba Chân Quân và Lệnh Hồ Kiếm rời khỏi nơi Luyện Ma, sau đó về gia mình ở khu mới.

Những người mới đến này có tu vi cao hơn 13 ma nhân mà trước kia Ngô Bình từng dùng Đại Phạn Thiền Âm độ hoá.

Ngô Bình bảo Hoàng Tử Cường chuẩn bị quần áo hiện đại cho họ thay, nếu ai bị thương thì Ngô Bình sẽ điều trị cho.

Loáng cái, bọn họ đã ngồi yên vị trong nhà, tất cả đều chưa quen thuộc lắm với cuộc sống hiện đại.

Ngô Bình pha trà rồi nói: “Thưa các vị, bây giờ tôi sẽ chính thức giới thiệu về mình. Tôi là Lý Huyền Bình, tên thường gọi là Ngô Bình, tôi là thiếu chưởng môn của kiếm phái Thục Sơn. Sư tổ của tôi là Chân Tiên Lữ Thuần Dương. Ngoài ra, tôi còn là truyền nhân của điện tiên Thiên Võ và tiên vực Vĩnh Hằng”.

Ngô Bình kể hết danh hiệu của mình ra, dù những người ở đây tới từ các thời kỳ khác nhau, nhưng những ai sống trên nghìn tuổi rồi vẫn phải chấn động. Vì dù đến từ thời đại nào thì họ cũng đều biết kiếm phái Thục Sơn và điện tiên Thiên Võ cùng tiên vực Vĩnh Hằng, ngoài ra còn cả Chân Tiên nữa.

Ngô Bình: “Tại sao ngày xưa, mọi người lại vào nơi Luyện Ma?”

Một Chân Nhân cảnh giới Linh Biến đáp: “Cậu chủ, thuộc hạ là Giang Nguyên Hạc – người thời Đường. Năm xưa, thuộc hạ tu luyện bị nhập ma, thấy không khắc chế được nữa nên bị đày đến nơi Luyện Ma. Đến đó rồi, một là tự hồi phục, hai là chết, nhưng khả năng hồi phục thì cực thấp”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play