Chương 2581

Thái Ất: “Các bùa chú ấy vốn do chúng tôi sinh ra mà, giờ chúng tôi phải rời đi theo chủ nhân rồi nên đương nhiên phải mang chúng theo để tăng sức mạnh cho mình”.

Ngô Bình: “Giờ ta có thể sử dụng hai ngươi à?”

Thái Ất: “Chủ nhân, bây giờ chúng tôi chỉ phát huy được một phần một trăm uy lực thôi, nếu phát huy hết toàn bộ thì phải chờ chủ nhân mở Động Thiên mới được”.

Ngô Bình: “Một phần một trăm cũng khá lắm rồi, ít ra cũng có thể áp chế Thiên Tiên đúng không?”

Tử Vi: “Thiên Tiên thì không phải bàn, nhưng nếu chủ nhân mà dùng quá sức thì có thể sẽ bị suy yếu lâu lắm đấy”.

Ngô Bình cười nói: “Thế là được rồi”.

Anh rời khỏi Thần Phù Động Thiên thì thấy nhóm Lý Đức Long vẫn đang do dự chưa quyết được chọn cửa nào. Thấy Ngô Bình ra ngoài nhanh như vậy, họ vội hỏi: “Sư huynh, anh có thu hoạch gì không?”

Ngô Bình: “Chưa”.

Nói rồi, anh đi thẳng tới Động Thiên thứ ba.

Xuyên qua cánh cửa, anh thấy mình đang ở một nơi mênh mông bằng phẳng, xung quanh là các cột lớn có hình rồng lượn quanh được làm bằng kim loại, cột nào cũng cao chọc trời, chục người ôm không hết.

Anh vừa vào đã nhìn thấy nền đất có màu đen, hình thành một con đường trải dài lên phía trước, không biết dẫn đến đâu.

Ngô Bình ngập ngừng vài giây rồi cất bước. Anh đi được một lúc thì phía trước chợt có một người đàn ông cao lớn xuất hiện. Người này có tướng mạo xuất chúng, anh tuấn phi phàn, dáng người cao hai mét, chân tay thon dài, có thể kiện tráng, mặc bộ đồ được làm từ da thú.

Ngô Bình nhìn thì phát hiện người đàn ông này chỉ là một con rối, nhưng đã được con người truyền ý chí võ thuật vào, vì thế anh ta có khả năng chiến đấu rất mạnh.

Người đàn ông gật đầu với Ngô Bình rồi nói: “Tôi là Võ Nhất, đánh bại tôi thì anh sẽ được thưởng và đi tiếp”.

Ngô Bình cảm thấy thể chất của Võ Nhất rất mạnh, chắc không dễ đối phó nên anh vung tay nói: “Lên đi”.

Ầm!

Anh chủ động tấn công và thi triển Ngũ Long Thánh Quyền, tung một chưởng vào bụng Võ Nhất. Võ Nhất gập bụng lại, sau đó hấp thu quyền của Ngô Bình rồi tấn công lại anh bằng khuỷu tay.

Ngô Bình xoè tay ra, thu quyền lại rồi xoay người, tiếp đó vung một tay ra như con rồng, nắm đấm như sao trời tấn công vào huyệt thái dương của Võ Nhất.

Đòn tấn công của anh quá ảo diệu, thời cơ lại rất chuẩn nên Võ Nhất đã bị đánh cho loạng choạng.

Ngô Bình nắm bắt cơ hội rồi bồi thêm cái quyền và ba cước nữa, đánh cho Võ Nhất phải lùi lại liên tục. Võ Nhất định phản công, nhưng xung quanh người chợt sáng lên, đôi mắt anh ta rực lửa, khí tức cũng bùng nổ.

Võ Nhất nói: “Mở ý nghĩa!”

Ý nghĩa của võ thuật ư?

Ngô Bình vô cùng cảnh giác, không tấn công nữa mà về thế phòng ngự. Quả nhiên hai bên vừa giao thủ, anh đã thấy Võ Nhất như trung tâm, còn trời đất đang xoay chuyển quanh anh ta, anh không khống chế được và ngã xuống đất.

Uỳnh!

Võ Nhất đấm vào xương sườn của Ngô Bình, rắc, ba chiếc xương đã bị gãy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play