Chương 2531

Đó là một ngọn núi đá đỏ, trên đỉnh núi có rất nhiều cây cùng màu, lá cây đỏ như lửa, trái cũng có màu đỏ trầm to như mắt rồng.

Nhìn thấy loại quả ấy, Ngô Bình biết ngay nó là Xích Linh Tiên Quả. Thường thì phía dưới nơi quả này mọc ra đều sẽ có tiên tinh Xích Linh.

Anh khởi động khả năng nhìn xuyên thấu thì thấy phía dưới ngọn núi đúng là có tiên tinh Xích Linh, khối nào to như cái chậu rửa mặt, bé thì như bàn tay.

Giá trị của loại tiên tinh này quý hơn tiên tinh bình thường, nó thường được dùng để bày trận pháp, chế tạo pháp khí. Đương nhiên nó cũng có thể dùng để tu luyện.

Nhưng so với quả Xích Linh thì loại tiên tinh này chưa đáng được nhắc đến. Xích Linh Tiên Quả cực kỳ hiếm, dùng nó làm thuốc thì có thể luyện chế được Xích Linh Tiên Đan. Loại đan dược này có thể nâng cao lực phòng ngự của tu sĩ nhanh chóng, cơ thể và nguyên thần cũng sẽ mạnh theo. Thường những người phải độ kiếp đều sẽ chuẩn bị trước một ít Xích Linh Tiên Đan.

Hiện giờ, có năm quả Xích Linh trên cái cây kia. Ngô Bình nhổ luôn cả rễ cây lên, sau đó lấy tiên tinh Xích Linh ở dưới, còn cái cây thì anh sẽ mang về nhà trồng.

Anh vừa đào tiên tinh Xích Linh xong thì thấy có bốn người khiêng một cái kiệu đến, có một người thanh niên đang ngồi trong kiệu. Mấy người khiêng kiệu trông rất khoẻ khoắn, tu vi đều ở cảnh giới Linh Biến! Còn tu vi của người ngồi trên kiệu hình như ở cảnh giới Thần Hoá.

Trông người đó có vẻ còn nhỏ tuổi hơn Ngô Bình, hắn lười biếng ngồi xêu vẹo, bên cạnh có một cô hầu gái đang cầm quạt quạt cho, một cô khác thì đút nho cho hắn ăn.

Chiếc kiệu dừng gần đó, một cô hầu gái bước xuống rồi quan sát xung quanh, như đang tìm kiếm thứ gì. Sau đó khi nhìn thấy Ngô Bình, cô ấy quay lại kiệu nói: “Cậu chủ Lương, không thấy cây Xích Linh đâu nữa, hình như bị người ta nhổ mất rồi”.

Chiếc kiệu nghiêng về đằng trước một chút, cậu thanh niên kia bước ra, sau đó nhìn trái ngó phải nói: “Mất rồi thật”.

Hắn nghiêng đầu nhìn Ngô Bình rồi hỏi: “Anh nhổ cây đi rồi à?”

Ngô Bình gật đầu: “Ừm”.

Cậu Lương đó thở dài một hơi: “Tiên tinh Xích Linh cũng bị anh đào hết rồi à?”

Ngô Bình: “Ờ”.

Cậu Lương hỏi cô hầu gái: “Mấy cái cây này trồng bao lâu rồi?”

Cô hầu gáu lấy một cuốn vở ra rồi nói: “Thưa cậu, cây trồng được 31515 năm rồi ạ, 1300 năm nó mới ra quả một lần, tổng cộng đã kết trái 24 lần. Lần cuối cùng kết trái nhiều nhất, chất lượng cũng tốt nhất”.

Cậu Lương: “Tính xem mấy cái cây này có giá trị bao nhiêu”.

Cô hầu gái lấy bàn tính ra rồi gảy lạch cà lạch cạch, một lát sau nói: “Tính cả tiên tinh và bỏ số lẻ đi thì tổng giá trị là 550 nghìn tiền báu”.

Sau đó, cậu Lương lại nhìn sang Ngô Bình: “Nghe thấy chưa, 550 nghìn tiền báu đấy, anh định trả hết luôn hay trả góp?”

Ngô Bình liếc hắn rồi hỏi: “Cây này của nhà cậu trồng à?”

Cậu Lương: “Đúng rồi”.

Ngô Bình thầm nghĩ hắn có gì chứng minh đây là cây nhà mình trồng chứ? Anh đang định phản bác lại mấy câu thì chợt thấy có một luồng sức mạnh rất lớn đang nhắm về phía mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play