Chương 2500
Ngô Bình nói: “Mọi người tưởng tượng nhé, một khi linh khí phục hồi, người tu hành sẽ trở nên phổ biến, khi ấy thì thứ gì sẽ đáng giá?”
Lý Mai: “Tài nguyên tu hành”.
Ngô Bình gật đầu: “Đúng, sau này thứ có giá trị là tài nguyên tu hành. Nhà đất, tiền bạc, máy móc và nhà xưởng cùng các tài sản khác của chúng ta sẽ mất giá trị. Ngược lại, thứ mà những người tu hành cần như công pháp, động tiên, linh thạch, đan dược và tiền bùa sẽ khôi phục giá trị ban đầu”.
Lý Vân Đẩu: “Huyền Bình, ý của cháu là chúng ta phải bỏ nhiều tiền ra để tiêu đi, hoặc đổi thành những tài nguyên tu hành ư?”
Ngô Bình: “Đại khái là thế ạ, mai này thế nào thì cháu cũng chưa rõ nên cháu sẽ hướng dẫn mọi người sau”.
Lúc này, Lý Mai hỏi ngay một câu mấu chốt: “Huyền Bình, nếu có nhiều người tu hành rồi thì có phải giới tu hành sẽ thống trị thế giới không?”
Ngô Bình nói: “Chắc chắn thế, sau này thế giới sẽ do các thế lực tu chân điều hành, hoặc các đại quốc tu chân trỗi dậy, sau đó thành lập quốc gia như thời Tiên Quốc”.
Tin tức của Ngô Bình khiến mọi người rất bất ngờ, sau khi kết thúc cuộc gọi video, ai nấy đều ngồi ngẫm nghĩ hồi lâu không biết tương lai sẽ như thế nào.
Ngô Bình tắt màn hình đi thì nhận được một tin nhắn của Thiên Long. Đây là tin khẩn, nội dung là có một tốp tu sĩ nước ngoài xâm nhập biên giới, khiến quân và dân ở đó bị thương vong nhiều.
Ngay sau đó, Ngô Bình lại nhận thêm được một đoạn clip. Đó là cảnh một con quái vật toàn thân rực lửa đang bay trên không trung, tay nó khua múa rồi ném một quả cầu lửa xuống dưới đất.
Mỗi quả cầu lửa của nó có thể tạo thành uy lực ngang với cả tấn thuốc nổ, lập tức khiến nhà cửa và người dân bên dưới thành tro bụi.
Ngô Bình híp mắt lại, kẻ địch xâm nhập là chức trách của Thiên Long, anh lập tức sử dụng bùa Địa Độn để xuất hiện ở hiện trường ngay.
Nơi đây là một thành phố thuộc phía Đông Bắc của Viêm Long, nơi này trở nên vô cùng hỗn loạn, xe cảnh sát, xe cứu hoả, cứu thương hoạy động hết công suất.
Ngô Bình nhìn về phía con quái vật đang ném cầu lửa vào người dân vô tội từ phía xa, lòng anh trùng xuống. Người này dám làm vậy một là điên, hai là có ý đồ gì đó. Hơn nữa, thực lực của người này còn rất mạnh, đã là một cường giả cấp Thần Vương rồi.
Anh bay vút lên cao rồi tung một chưởng về phía đó, anh đã thi triển Hoả Vân Chưởng, một chưởng ấn rực lửa tấn công người kia.
Quái nhân ngoảnh lại rồi tung một quả cầu lửa phản công Ngô Bình.
Một tiếng động lớn vang lên, kèm theo đó là một vụ nổ trên không trung, ngay sau đó có một bóng người lao về phía Ngô Bình.
Làn da của người đó biến thành màu đen sì, ngoài ra còn có các lỗ nhỏ, lửa không ngừng phun từ bên trong ra. Mắt người đó có màu đen đỏ, xung quanh được lửa bao bọc, uy lực rất khủng khiếp.
“Giết!”
Ngô Bình không chút do dự mà thi triển bùa Âm Dương Truy Hồn, hai tia sát quang màu đen trắng xuất hiện rồi chém đứt tay trái của quái nhân.
Máu của quái nhân phun ra, điều kỳ lạ là máu của người này cũng rực lửa.
Máu huyết mà cũng cháy được ư?
Ngô Bình giật mình rồi thấy máu huyết trong người mình sôi sục, anh nảy ra một ý, đó là uống hết chỗ máu rơi xuống kia.
Thấy máu sắp rơi xuống đất, Ngô Bình vung tay lên, máu huyết lập tức bay lên cao rồi biến thành một giọt máu to như nắm đấm.