Chương 248

Xử lý xong chuyện của Mễ Kiến, Ngô Bình về nhà rồi cười nói: “Mẹ, hay hôm nay mình đến Vân Kinh trước đi? Nhà mình ở đó một hồm rồi mai đi tham gia tiệc mừng thọ của ông nội sau”.

Trương Lệ gật đầu nói: “Thế cũng được!”

Chu Thanh Nghiên nói: “Anh Ngô, em cũng phải về tỉnh một chuyến, em sẽ dẫn Hồng Lăng theo rồi đưa cô ấy đi chơi”.

Ngô Bình nhìn sang Hồng Lăng thì thấy cô ấy gật đầu đồng ý.

“Quyết vậy nhé, mọi người thu dọn đồ đi rồi lát đi luôn”.

Nhà Ngô Bình đi trước, Cương Tử lái xe đến Vân Kinh, còn Hoàng Tử Cường ở lại trông nhà.

Khi họ đến nơi thì đã 11 giờ trưa, chiếc xe đi thẳng tới căn biệt thự số một ở Thái Khang.

Lâm Băng Tiên và Lâm Mỹ Kiều nghe thấy tiếng xe thì đi ra ngoài xem, thấy Ngô Bình về, họ vui mừng ra đón.

Ngô Mi xuống xe rồi ngạc nhiên nói: “Oa, nhà đẹp quá, anh ơi, đây cũng là nhà mình ạ?”

Ngô Bình cười đáp: “Ừ, em thích không?”

Ngô Mi ra sức gật đầu: “Em thích lắm luôn”.

Trương Lệ và Lâm Mỹ Kiều cũng từng gặp nhau nên vội vàng chào hỏi rồi cùng đi vào nhà.

Ngô Bình ngồi trên xe gửi tin nhắn cho Đường Tử Di, báo cho cô ấy biết mình đang ở Vân Kinh. Đường Tử Di nhanh chóng nhắn lại nói sẽ qua ngay.

Nửa tiếng sau, Đường Tử Di đã tự lái một chiếc xe con màu đỏ rất đẹp tới.

Hôm nay, Đường Tử Di mặc một bộ sườn xám màu hồng, tóc búi cao, từng đường cong cơ thể lộ ra rất đẹp.

Thấy có một cô gái xinh đẹp như vậy đến nhà, Lâm Băng Tiên lặng lẽ lủi vào phòng rồi trang điểm, như thể không muốn bị lấp vế trước sắc đẹp của Đường Tử Di.

“Anh, em đã mua mảnh đất của nhà họ Lư rồi, khi nào mình bắt đầu đây?”, cô ấy hỏi.

Ngô Bình hỏi: “Thế à? Nhà họ Lư giờ sao rồi?”

Đường Tử Di: “Còn sao nữa anh, tại lúc trước chém gió ghê quá nên suýt bị thổi cho bay người. May mà họ phanh kịp, sau khi trả nợ xong thì vẫn còn dư đâu 1 tỷ gì đó”.

Sau đó, cô ấy lại nhìn Ngô Bình rồi nói: “Em bảo này, đừng nói là anh vẫn đang thương hại tên Lư Tuấn Phi đấy nhé? Em nói thật cho anh biết, anh ta vừa khoẻ lại một cái là đi khắp nơi ở Vân Kinh để kết bạn ngay, nghe phong phanh đâu là đang tìm cơ hội để trả thù anh đấy”.

“Trả thù tôi ư?”, Ngô Bình cau mày, anh hoàn toàn tuyệt vọng với Lư Tuấn Phi. Sao người anh em thân thiết của anh lại thành ra như vậy?

Nếu anh ta không giở trò với Ngô Bình thì anh sẽ giúp nhà họ Lư phất lên nhanh chóng nhờ tài năng và mạng lưới quan hệ của mình. Nhưng tiếc là Lư Tuấn Phi cũng hấp tấp hệt như Tôn Tinh.

Đường Tử Di khuyên nhủ: “Loại người như Lư Tuấn Phi thì thành danh cái sẽ quên người cũ ngay, anh đừng nể nang gì cả”.

Sau đó, cô ấy nói tiếp: “Thôi kệ anh ta đi, chúng ta nói chuyện khác vui hơn. Hôm qua, Tiết Thái Hổ đã cho người lái một chiếc xe chống đạn tới rồi bảo là tặng anh, hi vọng anh sẽ hợp tác với ông ta”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play