Chương 2453

Trong điện lớn của Vô Tương Phong, sắc mặt Trần Đạo Huyền tái mét, các trưởng lão còn lại cũng đều thở dài.

Ngô Bình nhìn mọi người: “Sư phụ, nam cưới nữ gả, chúng ta không thể ngăn cản”.

Trần Đạo Huyền thấy đệ tử quay về, vẻ vui vẻ đầy nét cười hiếm thấy: “Đồ nhi, con về lúc nào vậy?”

Ngô Bình: “Đệ tử vừa đến”.

Trần Đạo Huyền: “Hạc Niên có lẽ đã nói với con rồi, Vũ Văn Thiên không xem ta ra gì. Hôm trước lại dám cho người đến đưa sính lễ, muốn cưới Kinh Hồng”.

Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Kinh Hồng bây giờ đang ở đâu?”

Trần Hạc Niên: “Sau khi cô ấy đồng ý với Vũ Văn Thiên thì không dám ở lại Vô Tương Phong, đã trốn ở Thanh Vân Phong rồi”.

Trần Đạo Huyền: “Đồ nhi, qua mấy ngày nữa, vi sư sẽ đến thách đấu một trận với Vũ Văn Thiên. Nếu ta tử trận, vị trí Phong chủ này sẽ là của con. Ta muốn con bảo vệ Vô Tương Phong!”

Xem ra, Trần Đạo Huyền rất tức giận, đã có suy nghĩ phải liều mạng với Vũ Văn Thiên rồi.

Ngô Bình nói: “Sư phụ, nếu có chuyện đệ tử sẽ dốc hết lòng. Loại chuyện cỏn con như đối phó với Vũ Văn Thiên này, cứ giao cho đệ tử”.

Trần Đạo Huyền sững người: “Con?”

Ngô Bình: “Sư phụ, Kinh Hồng muốn gả cho người ta, Vô Tương Phong không ngăn cản. Nhưng quy tắc của Thục Sơn, nữ đệ tử gả chồng phải có được sự cho phép của trưởng bối”.

Trần Đạo Huyền: “Chúng ta đồng ý?”

Ngô Bình: “Đồng ý thì đương nhiên phải đồng ý, nhưng không thể để Vũ Văn Thiên dễ dàng cưới người về được, bây giờ chúng ta bày ra ba thử thách, nếu cậu ta không qua được, đương nhiên sẽ không cưới được người”.

Trần Đạo Huyền hỏi: “Ba thử thách nào?”

Ngô Bình: “Ba ải này sẽ do đệ tử sắp xếp. Thứ nhất là trận pháp, ải thứ hai là Huyền Cảnh, cuối cùng chính là con”.

Trần Đạo Huyền nghe nói thì cũng có chút do dự, hỏi: “Đồ nhi, con nắm chắc không?”

Ngô Bình cười nói: “Bảo đảm có thể khiến Vũ Văn Thiên từ bỏ suy nghĩ cưới Hồng Kinh sư muội”.

Trần Đạo Huyền gật đầu: “Được! Thời gian định là ba ngày sau, ba ngày sau, Vũ Văn Thiên có thể lên đón Kinh Hồng!”

Ngô Bình nói với Trần Hạc Niên: “Hạc Niên, anh đến Thanh Vân Phong nói một tiếng. Trước tiên để bọn họ đưa Kinh Hồng sư muội quay về, rồi nói với bọn họ, chỉ khi qua được ba ải của Vô Tương Phong, thì mới có tư cách cưới sư muội”.

Trần Hạc Niên dùng sức gật đầu: “Con sẽ đi ngay!”

Trong các trưởng lão của Vô Tương Phong, có người nói: “Phong chủ, làm như vậy có phải quá khinh địch rồi không? Vũ Thiên Văn kia là cao thủ Tiên Quân Cảnh, thực lực kinh người, chỉ là trận pháp e rằng khó ngăn được hắn ta. Còn về Ngô Bình, sợ rằng Ngô Bình không phải đối thủ. Đến lúc đó, chúng ta chỉ có thể tăng tham vọng đối thủ mà hủy hoại danh dự bản thân, mất nhiều hơn được”.

Ngô Bình liếc nhìn người lên tiếng, nói: “Vị trưởng lão này xưng hô thế nào?”

Người lên tiếng là một người trung niên, ông ta lạnh nhạt nói: “Bổn trưởng lão, Liễu Truyền Nghĩa”.

Ngô Bình: “Thì ra là trưởng lão Liễu. Ngày đó có một đệ tử Vô Tương Phong có mắt không tròng ám sát tôi, chắc hẳn là hậu nhân của ông nhỉ?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play