Chương 2433
Mọi người nghe xong đều hiểu ra. Nếu không nhờ có Ngô Bình thì người phụ nữ đã tự vẫn, cả gia đình này cũng tan nát. Những đứa trẻ không còn bố mẹ, không biết tương lai sẽ khổ sở thế nào. Còn chồng chị ta thì cả đời cũng không trở mình nổi bởi nếu không có tiền bồi thường thì sẽ phải ngồi tù.
“Thần y này không chỉ y thuật như thần mà còn có tấm lòng Bồ Tát. Haizzz, nếu tất cả bác sĩ trên đời đều như vậy thì tốt biết bao”.
Viện trưởng lập tức nói: “Bác sĩ Ngô của chúng tôi là một bác sĩ rất tốt, nhưng chúng tôi không thể để cậu ấy chi trả toàn bộ viện phí cho bệnh nhân. Tôi tuyên bố bệnh viện Chúng An chúng tôi sẽ chữa trị miễn phí cho bệnh nhân này. Thậm chí cả chi phí thuốc dùng sau này, phí kiểm tra, phí hộ lý đều do bệnh viện chi trả. Việc này cũng phù hợp với tôn chỉ của chúng tôi: không lấy tiền bạc làm trọng mà lấy sức khoẻ nhân dân làm trọng. Chúng tôi sẵn sàng cống hiến vì sức khoẻ cộng đồng”.
Làm phẫu thuật xong, Ngô Bình quay lại phòng khám bệnh. Cùng với các công tác tuyên truyền quảng cáo, số người xem lúc này đã lên tới ba mươi triệu người.
Có vài diễn đàn còn cho phép kiếm tiền từ video trực tiếp này. Mà số tiền nhận được, toàn bộ sẽ gửi cho Ngô Bình để thể hiện sự kính trọng với anh.
Bạn bè hồi nhỏ, bạn cùng lớp cũ, còn cả họ hàng người thân có không ít người đã xem được video. Cậu thiếu niên bình thường năm xưa sao lại thành thần y thế này?
Vào lúc chương trình phát sóng của Ngô Bình đang rất hot thì các lãnh đạo trường đại học Hoa Thanh cũng đã nhận ra thần y trên sóng livestream chính là sinh viên tốt nghiệp trường họ! Hiệu trưởng nhà trường lập tức gọi điện cho viện trưởng, nhờ viện trưởng liên lạc với Ngô Bình rồi phong cho anh chức giáo sư cấp hai.
Giáo sư đại học Hoa Thanh được chia làm bốn cấp. Cao nhất là cấp một, tương đương với cả một tỉnh.
Giáo sư cấp hai tương đương với phó tỉnh. Số lượng giáo sư như vậy ở đại học Hoa Thanh cũng không nhiều. Bình thường mà nói, chỉ có các bác sĩ đầu ngành mới được phong hàm giáo sư này.
Còn giáo sư cấp một là những người có cống hiến đặc biệt to lớn trong một lĩnh vực nào đó, hoặc là lãnh đạo nòng cốt của nhà trường.
Ngô Bình bận khám bệnh, không có thời gian nghe điện thoại nên Lỗ Diễm là người bắt máy.
Lỗ Diễm nghe tin người gọi tới là người của đại học Hoa Thanh thì vội nói: “Vâng vâng, bác sĩ Ngô hiện đang khám bệnh”.
“Ồ? Nhà trường muốn mời anh ấy làm giáo sư cấp hai sao? Được được, tôi nhất định sẽ chuyển lời”.
Sau khi cúp điện thoại, Lỗ Diễm vui mừng nói: “Bác sĩ Ngô, đại học Hoa Thanh gọi điện tới…”
Ngô Bình đã nghe thấy từ nãy rồi, anh bình thản đáp: “Nếu họ còn gọi thì cứ từ chối đi, nói tôi không có thời gian”.
MC An An lập tức nắm bắt khoảnh khắc này, cười nói: “Xem ra Ngô thần y của chúng ta chẳng hề coi trọng danh lợi, chỉ lấy việc cứu người làm niềm vui. Theo tôi được biết, giáo sư cấp hai của đại học Hoa Thanh đều là các nhà khoa học nổi danh trong nước, mức lương hàng năm lên tới hàng triệu tệ, còn có cơ hội được tiền thưởng từ hội nghiên cứu khoa học của nhà nước”.
Độ hot của Ngô Bình lại càng tăng lên vùn vụt. Có nhiều người trước đây chẳng thân thiết với anh cũng lên mạng nhận người quen rồi kể lể mình và Ngô Bình quen biết ra sao.
Có điều, mọi người cũng nhanh chóng phát hiện có rất nhiều mạnh thường quân đã đóng góp cho thần y Ngô Bình.
Đến chiều khi tan ca, số tiền được quyên tặng cho Ngô Bình đã lên tới năm mươi triệu tệ. Ngô Bình không hứng thú với số tiền này nên giao luôn cho bệnh viện xử lý.
Trương Sĩ Vĩ quyết định lấy tiền đó để thành lập một quỹ từ thiện giúp đỡ các bệnh nhân không có tiền chữa bệnh.
Sau khi hết giờ làm, Trương Sĩ Vĩ mời Ngô Bình đến một phòng họp.