Chương 2429

Chương 2429

Trương Sĩ Vĩ cất công thành lập một tổ phát sóng trực tiếp. Có người chuyên phụ trách quay hình, có người chuyên thuyết minh, có người trả lời bình luận,…

Ngô Bình tập trung thăm khám nên cũng không để ý đến mấy chuyện này. Đến hơn mười giờ anh thấy có người mang mười mấy chiếc điện thoại đi vào phòng rồi viện trưởng cũng đi vào.

Anh định đứng dậy chào hỏi thì Trương Sĩ Vĩ vội vã xua tay nói: “Ngô thần y cứ tiếp tục làm việc đi, tôi chỉ đến xem thôi”.

Lúc này, từ đằng sau Ngô Bình đột nhiên một cô gái xinh đẹp ngọt ngào bước về phía máy quay, cười nói: “Chào cả nhà, tôi là MC chương trình phát sóng trực tiếp hôm nay, An An. Vị này chính là Ngô thần y của chúng tôi! Các bạn khán giả thân mến, đặc biệt là các bác sĩ ngoại khoa đang xem chương trình này chắc chắn đều biết về video phẫu thuật gây chấn động toàn cầu của Ngô thần y. Cũng nhờ video đó mà anh ấy được đặt cho biệt danh là bác sĩ số một khoa ngoại!”

Ngô Bình thầm nghĩ mấy người này đang làm trò gì không biết? Anh nhìn họ một cái rồi mặc kệ, tiếp tục làm việc của mình.

“Nhưng mọi người vẫn chưa hiểu hết về Ngô thần y rồi. Anh ấy không chỉ là bác sĩ khoa ngoại số một mà chẩn đoán nội khoa cũng phải gọi là thần sầu. Mọi người có nhìn rõ không? Ở cửa phòng chẩn đoán khoa nội bệnh viện Chúng An chúng tôi, các bệnh nhân đang xếp hàng rất dài chờ đến lượt!”

Cô MC An An đi ra ngoài cửa, chọn một bác trai chừng năm mươi tuổi để phỏng vấn: “Bác ơi, bác đã lấy số khám bệnh chưa?”

Bác trai toét miệng cười để lộ mấy cái răng rồi nói: “Tôi lấy số rồi”.

“Bác đang điều trị tại khoa nào vậy?”, cô MC hỏi.

Bác trai đáp: “Tôi vốn khám bệnh ở khoa da liễu nhưng nghe đồng nghiệp của tôi nói ở đây có một bác sĩ gọi là Ngô thần y, chữa bệnh cực kỳ cao tay. Hơn nữa, chi phí điều trị vô cùng hợp lý. Nghe vậy nên tôi lập tức tới đây, mong được Ngô thần y khám cho”.

An An cười đáp: “Xem ra bác trai cực kỳ tín nhiệm Ngô thần y”.

“Đương nhiên rồi, phía trước đã có hơn trăm người được thăm khám, hiệu quả đều cực kỳ tốt. Ví dụ như chị em của vợ tôi nhiều năm mắc bệnh phụ khoa mà Ngô thần y chẩn bệnh chính xác rồi kê đơn thuốc cho. Cậu ấy nói uống ba lần thuốc là khỏi”.

Sau khi MC phỏng vấn xong hai trong số những bệnh nhân đang xếp hàng chờ thì vừa hay có một bác gái lớn tuổi bước ra khỏi phòng khám. An An vội vã phỏng vấn: “Bác gái, bác cảm thấy thế nào sau khi được Ngô thần y điều trị cho?”

Bác gái chừng ngoài năm mươi tuổi, cười đáp: “Ngô thần y quả thực lợi hại, không cần kiểm tra mà chỉ cần hỏi bác vài câu là biết bác bị đau lưng. Cái lưng của bác cứ thay đổi thời tiết là đau ghê gớm, hành hạ bác mười mấy năm nay rồi. Bác nào uống thuốc, nào châm cứu, mát xa nhưng đều vô ích. Thế rồi cháu biết sao không?”

An An hùa theo: “Rồi sao nữa hả bác?”

Bác gái cười đáp: “Ngô thần y châm cứu cho bác một lát là bác hết đau luôn. Cậu ấy còn kê thuốc cho bác, nói cứ uống ba ngày là có lẽ sẽ khỏi”.

An An cố tình hỏi: “Bác gái, Ngô thần y nói có lẽ sẽ khỏi là do không chắc chắn được sao?”

Bác gái nghe xong đột nhiên xụ mặt xuống đáp: “Cô gái trẻ, cháu không hiểu rồi. Làm bác sĩ thì đâu thể lúc nào cũng khẳng định chắc nịch thế được, phải để lại đường lui chứ”.

An An mỉm cười đáp: “Cháu hiểu rồi. Bác gái, cháu chúc bác chóng khỏe”.

Sau đó, ống kính lại quay về phía Ngô Bình. Ngô Bình lúc này đang khám bệnh cho một cụ già. Lúc này, gương mặt anh đầy vẻ kính nể vì bệnh nhân này là một quân nhân. Ông ấy đã từng cứu hàng chục đồng đội ra khỏi đống thây người trên chiến trận. Ông ấy cũng từng chiến đấu trên chiến trường đầy khói lửa, đánh úp quân địch từ phía sau để giải vây cho quân chủ lực. Ông ấy từng dẫn đầu một trăm chiến sĩ giữ trận địa quân ta suốt ba ngày ba đêm, đến sau cùng chỉ còn ba người sống sót trở về.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play