Chương 2418

Nhắc đến thị trưởng rượu, Lý Tú Thành nổi hứng ngay rồi cười nói: “Chắc không ai ở đây hiểu hơn chú đâu, sao, cháu có hứng với rượu à?”

Ngô Bình: “Chú tư, cháu thấy chất lượng của rượu trắng cao cấp năm nay hơi chán nên muốn làm một loại tốt hơn, không biết chú có hứng hợp tác không?”

Ngô Bình có hơn chục cách chưng cất rượu, đảm bảo sẽ cho ra loại rượu ngon không đâu sánh bằng.

Lý Tú Thành không mấy để tâm đến lời của Ngô Bình, làm rượu ngon rất khó. Ví dụ như Mao Đài, phải qua biết bao năm mới có chỗ đứng như hiện giờ.

Ngô Bình lấy một cái bình nhỏ rồi mở ra, hương rượu thơm ngào ngạt. Lý Tú Thành ngửi thấy là chấn động ngay: “Rượu gì thế?”

Ngô Bình: “Rượu của cháu, chú tư nếm thử đi”.

Lý Tú Thành cầm lấy rồi nhấp một ngụm, rượu vừa xuống cổ họng đã nóng rực, sau đó lan toả trong dạ dày, mùi vị thì rất khó hình dung.

Ông ấy nhâm nhi cả phút rồi mới thở dài nói: “Rượu ngon! Đây là loại rượu ngon nhất chú từng uống, cháu tự làm thật à?”

Lý Tú Thành sáng mắt lên, nếu ông ấy mà có công nghệ sản xuất rượu này thì đảm bảo sẽ bán đắt như tôm tươi, thậm chí có thể bán khắp thế giới luôn.

Ngô Bình cười nói: “Vâng, nhưng cách làm hơi lằng nhằng, nguyên liệu cũng phải chọn rất kỹ”.

Lý Tú Thành là người thông minh nên hiểu ý anh ngay, Ngô Bình cho ông ấy nếm thử rượu không phải chỉ để ông ấy nhận xét.

Lý Tú Thành mỉm cười rồi ngồi xuống cạnh Ngô Bình: “Huyền Bình, nếu cháu muốn sản xuất rượu thì phải kết hợp với một người hiểu về ngành này, mà chú đây là lựa chọn hàng đầu đấy”.

Ngô Bình: “Cháu mà kinh doanh rượu thì chắc chắn phải hợp tác với chú rồi, ngoài công thức ra, cháu còn góp vốn cùng nữa, nhưng…”

Lý Tú Thành hiểu ý nên nói: “Huyền Bình, cháu có yêu cầu gì thì nói đi, nếu làm được, chú sẽ không từ chối”.

Ngô Bình cười nói: “Ban nãy, chú hai cháu cũng nói rồi, ông cháu là thương nhân hàng đầu ở Vân Đông, còn là hội trưởng của tổng thương hội Nam Dương. So về tài sản và địa vị thì trưởng tộc khéo còn thua. Ông cháu không làm trưởng tộc thì thôi, nhưng đến hàng ghế đầu mà chi nhà cháu cũng không được ngồi thì đúng là ức hiếp người quá đáng phải không chú tư?”

Lý Tú Thành nghe xong thì trầm mặc một lát mới nói: “Thật ra chúng ta đều thầm hiểu hết rồi mà, là trưởng tộc cố ý chèn ép nhà cháu. Trưởng tộc ngồi được vào vị trí này cũng có lý do, không rõ cháu có biết trưởng tộc có một người con trai rất tài giỏi không?”

Ngô Bình: “Ồ, không biết người này tài giỏi thế nào? Chú kể cho cháu nghe được không?”

Lý Tú Thành nhỏ giọng nói: “Trưởng tộc Lý Vân hạn có ba người con trai, trong đó người con út 40 tuổi. Chú nghe nói, người này đã gia nhập một thế lực lớn ở Địa Tiên Giới và tu thành thần tiên rồi”.

Ngô Bình: “Chú có biết là thế lực nào không?”

Lý Tú Thành: “Cái gì mà Bạch Cốt Môn ấy”.

Ngô Bình có biết Bạch Cốt Môn, ngoài ba thế lực lớn của Địa Tiên Giới ra thì đây là một giáo phái tà môn khá mạnh. Nhưng so với kiếm phái Thục Sơn thì không là gì cả.

Bọn họ đang trò chuyện thì bỗng Lý Tú Thành im bặt, Ngô Bình liếc nhìn thì có một nhóm người đi vào. Trong số đó có một người đàn ông cao tuổi ngoài 70, đó chính là trưởng tộc Lý Vân Hạn. Theo sau Lý Vân Hạn là ba người con trai của ông ta. Một trong số ba người con trai của ông ta trông rất trẻ, như mới ngoài 20 tuổi, quanh người có khí chết tà môn, chắc chắn đây là con trai út của Lý Vân Hạn, đệ tử của Bạch Cốt Môn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play