Chương 2413

Lý Đông Hưng và Lý Gia Ninh đều sáng mắt lên, đây là một chuyện làm rạng rỡ tổ tông, nếu Ngô Bình làm được thì quá tốt rồi.

Song, Ngô Bình chợt hỏi: “Cô, chú, quy mô của đại hội trước kia cũng lớn vậy ạ?”

Lý Đông Hưng lắc đầu: “Vài nhiệm kỳ gần đây mới tổ chức rùm beng vậy”.

Sau đó, ông ấy có vẻ nghi hoặc nói: “Hình như có chuyện gì đó rất lớn sắp xảy ra, nhưng chú không biết là chuyện gì. Chắc chỉ có các trưởng bối của dòng tộc mới biết”.

Ngô Bình: “Sắp có chuyện quan trọng xảy ra ư?”

Lý Vân Đẩu cũng nói: “Ông cũng có dự cảm tương tự, nhất là khoảng chục năm trở lại đây, có nhiều nhân vật lớn hình như như đang âm thầm chuẩn bị điều gì đó”.

Ngô Bình: “Ông ơi, ông có biết họ chuẩn bị gì không ạ?”

Lý Vân Đẩu: “Ví dụ như có vài thế lực giao lưu với những người ở giới tu hành, có thế lực bắt đầu mua đất đai ở vùng hoang dã, nhưng mua xong thì để đấy không làm gì cả. Còn có mấy thế lực chiêu mộ các cao thủ khắp toàn cầu, sau đó dốc sức bồi dưỡng và chuẩn bị rất nhiều tài nguyên cho họ như quần áo, đồ ăn, thành ra như cứ sắp đến ngày tận thế ấy”.

Ngô Bình rơi vào trầm tư, lẽ nào sắp có chuyện lớn xảy ra thật?

Anh nói: “Bố ơi, mấy nữa hai bố con mình sẽ đi tham gia đại hội của gia tộc nhé ạ”.

Lý Niệm Tổ: “Bố đi làm gì?”

Lý Vân Đẩu nói: “Niệm Tổ, con đi tốt mà, đi cho biết đó biết đây. Nếu được thì Huyền Bình sẽ tiến cử con”.

Lý Niệm Tổ là một người thật thà nên lắc đầu ngay: “Bố, con không có kinh nghiệm, e không được đâu”.

Lý Vân Đẩu cười lớn nói: “Cần gì kinh nghiệm, cứ để mọi thứ thuận theo tự nhiên thôi”.

Lý Gia Ninh cười nói: “Anh cả, anh sướng nha, đúng kiểu bố dựa hơi con đấy”.

Lý Đông Hưng: “Nhà họ Lý mình dựa cả vào Ngô Bình mà”.

Ngô Bình xua tay: “Chú hai, chú đừng tâng bốc cháu thế. Nhà họ Lý được như ngày hôm nay là nhờ công lao của ông, ông đã xông pha và trải qua biết bao gian khổ mới gây dựng nhà ta lớn mạnh thế này”.

Lý Vân Đẩu: “Được rồi, đừng nịnh bợ ông nữa”.

Đúng lúc này, chợt có người hớt hải chạy vào, đó là Lý Mai. Cô ấy vừa xuống máy bay, trước đó cô ấy đang khảo sát ở Đông Tinh, biết gia đình có buổi tụ họp nên đã bỏ hết việc để về ngay.

Lý Mai vừa vào đã được Lý Gia Ninh đẩy ngồi xuống cạnh Ngô Bình.

Lý Gia Ninh hỏi: “Tiểu Mai, bên kia sao rồi? Có thích hợp để đầu tư không?”

Lý Mai uống một ngụm nước hoa quả rồi đáp: “Vô cùng thích hợp luôn ạ. Huyền Bình giờ đã nắm quyền quản lý toàn bộ đất nước ấy rồi, như một ông vua luôn”.

Mọi người đều tỏ vẻ kinh ngạc, vì Ngô Bình chưa hề kể chuyện này với họ.

Lý Đông Hưng: “Nói vậy là chúng ta có thể dồn toàn lực đầu tư sang bên đó hả?”

Lý Mai gật đầu: “Vâng, mỗi năm ít nhất ta phải đầu ta cho Đông Tinh 1000 tỷ. Tương lai, mình phải điều các lao đông bên mình sang đó để làm việc”.

Lý Gia Ninh: “Dẫu sao cũng là một nước lạc hậu, muốn xây dựng sửa sang chắc vài mất nhiều năm, cô chỉ sợ để lâu lại có chuyện”.

Lý Mai: “Cô cứ yên tâm, Đông Tinh giờ là cường quốc số một ở châu Phi rồi, đến châu Europa cũng không dám vớ vẩn”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play