Chương 2375

Xe chạy vào chung cư, Ngô Bình xách theo vài món trước rồi lên lầu với Tô Phi.

Sau khi đến nhà Tô Phi, mẹ cô ấy mở cửa tiếp đón, cười tươi nói: “Ngô Bình, cháu đến rồi, mau vào nhà đi!”

Ngô Bình cũng cười chào hỏi: “Cháu chào cô, trước đây luôn muốn đến thăm cô nhưng bận quá, hôm nay mới có thời gian”.

Mẹ Tô Phi kéo Ngô Bình vào phòng khách, bên trong thế mà lại có tám người đang ngồi. Xem ra, không chỉ là anh chị dâu Tô Phi mà còn có những người khác nữa.

Tô Phi giới thiệu với Ngô Bình: “Ngô Bình, đây là anh trai và chị dâu mình!”

Anh trai Tô Phi khoảng ba mươi tuổi, hơi mập, có chút hói trông khá giống mấy ông quan liêu, chắc là một lãnh đạo nhỏ trong nhà nước.

Anh ta gật đầu cười nói: “Ngô Bình, vẫn nghe Tô Phi nhắc đến cậu, cuối cùng hôm nay cũng gặp được”.

Ngô Bình vội chào hỏi: “Chào anh chị!”

Chị dâu khoảng 27 28 tuổi, vẻ ngoài có thể cho tám điểm, rất biết cách ăn diện, quần áo cũng mới tinh. Có điều, trông rất kiêu ngạo. Chắc là nhà mẹ đẻ có điều kiện, ít nhất là có điều kiện hơn nhà họ Tô.

Cô ta cũng không đứng dậy, liếc Ngô Bình một cái, khẽ ừ một tiếng.

Mấy người khác lần lượt là cậu, mợ, chú, thím, anh họ, bố và bà nội Tô Phi.

Đám người đó hẳn là đến để kiểm tra giùm cho Tô Phi.

Ngô Bình cũng không lo lắng, chào hỏi từng người một.

Cuối cùng, anh mới ngồi xuống một góc.

Anh trai Tô Phi cười hỏi: “Ngô Bình, tôi nghe Tiểu Phi nói hoàn cảnh nhà cậu khá tốt?”

Lần đầu tiên gặp mặt, Ngô Bình đã bày ra đầy đủ năng lực tài chính của bản thân. Anh ta cũng có tìm hiểu chuyện đó từ trong miệng Tô Phi, nhưng cô ấy không có nói kỹ càng, càng không nói Ngô Bình có tài sản bạc tỷ, chỉ nói là hoàn cảnh khá giả mà thôi.

Ngô Bình cười đáp: “Cũng tạm, bố mẹ em kinh doanh cũng ổn”.

Chị dâu Tô Phi ngước mắt nói: “Giờ kinh doanh mười năm cũng không bằng một lần phá dỡ công trình. Bố tôi buôn bán hai mươi năm, lợi nhuận mỗi năm chỉ khoảng ba triệu tệ. Nhưng vụ phá dỡ công trình vào tháng trước, phá hủy hơn một trăm căn nhà. Mỗi căn lời năm triệu tệ, tính ra nhận được khoảng năm trăm triệu”.

Ngô Bình nghe vậy lập tức hiểu được lòng kiêu ngạo của cô ta đến từ đâu. Hóa ra là làm nghề phá dỡ công trình. Anh cười nói: “Đúng vậy, phá dỡ công trình có thể khiến cho con người phất nhanh trong một đêm. Tiếc là, nhà em không có may mắn ấy”.

Chị dâu Tô Phi lại nói: “Đây không chỉ là may mắn mà còn là thực lực nữa”.

Cô ta nói xong bèn liếc nhìn đồng hồ rồi bảo: “Tiểu Phi này, em họ chị sẽ đến đó, lát nữa hai đứa nói chuyện nhé”.

Cô ta vừa dứt lời, Tô Phi đã giật mình hỏi: “Chị dâu, em họ chị tới làm gì? Chẳng phải đã nói rằng hôm nay mọi người sẽ gặp Ngô Bình nói chuyện sao?”

Anh trai Tô Phi nhàn nhạt mở miệng: “Tiểu Phi à, em họ chị dâu em rất giỏi. Hơn nữa, công việc phá dỡ của nhà cậu ta còn làm ăn khấm khá hơn chị dâu em nhiều, phải hơn ba trăm căn đó”.

Tô Phi giận đến tái mặt, lạnh lùng nói: “Em không gặp”.

Sau đó cô kéo Ngô Bình, nói: “Ngô Bình, chúng ta đi thôi”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play