Chương 2361

Ngô Bình sắp xếp cho Vân Tịch xong thì ông Khánh cũng tới, ông ấy đến bái lạy Vân Tịch.

Khi trời gần tối, Vân Tịch và Ngô Bình ngồi đối diện nhau, bên cạnh là Hỉ Bảo đang bế một con rắn độc làm đồ chơi. Răng của con rắn đã bị bẻ đi, nó như biết được số kiếp của mình nên đành chịu trận để yên cho Hỉ Bảo muốn làm gì thì làm.

Ngô Bình nói với Vân Tịch: “Vân Tịch, thời gian tới, cô hãy tập trung tu luyện ở đây. Khi nào rảnh, tôi sẽ đến thăm cô”.

Vân Tịch gật đầu: “Sau lần chúng ta từ biệt khi ấy, không ngờ có nhiều chuyện xảy ra nhe vậy, đúng là trời giỏi trêu người con người”.

Ngô Bình: “À, lần trước cô mang Hoá Long Đan đi cho ai uống rồi?”

Vân Tịch: “Có một con bạch xà vạn nam ở tiên cảnh Thái Thanh, nó tu luyện đã lâu nên có pháp lực rất mạnh, nhưng không thể hoá rồng được. Tôi đã đưa đan dược cho nó, chắc năm này là nó hoá rồng thôi”.

Ngô Bình: “Bạch xà tu luyện vạn năm ư? Siêu đấy!”

Vân Tịch: “Khi tôi còn nhỏ, đã từng được nó cứu mạng nên chúng tôi thân nhau lắm”.

Ngô Bình: “Vân Tịch, tôi đóng giả Liễu Thiên Lang, không biết Tiêu Thị có phát hiện ra không nhỉ?”

Vân Tịch: “Chắc không, họ không dám đến nhà họ Lang hỏi đâu”.

Ngô Bình: “Thế thì tốt, giờ lão tổ sắp khôi phục tu vi rồi, đến lúc đó Vân Thị nhà cô sẽ an toàn”.

Ngoài Hỉ Bảo ra thì không còn ai khác nên Vân Tịch nói: “Cảm ơn ông xã nhé!”

Ngô Bình cười nói: “Đùa chứ, màn cướp dâu quá là k1ch thích luôn”.

Vân Tịch đỏ mặt nói: “Lão tổ từng bảo muốn ghán chúng ta cho nhau”.

Ngô Bình gãi đầu: “Đi theo tôi, cô không thấy tủi thân chứ!”

Vân Tịch: “Anh giỏi thế thì sao tôi thấy tủi thân được”.

Ngô Bình: “Nhưng tôi đã có người phụ nữ khác rồi”.

Vân Tịch: “Người giỏi giang như anh có nhiều vợ cũng là chuyện bình thường”.

Vân Tịch sinh ra ở Thái Thanh Tiên Cảnh, đàn ông ở đó được phép lấy nhiều vợ nên cô ấy không bài xích chuyện này.

Ngô Bình thở dài nói: “Được rồi”.

Vân Tịch mỉm cười rồi ngồi lên chân Ngô Bình, sau đó ôm cổ anh nói: “Chồng, em còn nhiều chuyện chưa kể hco anh, sau này em sẽ kể dần cho anh nghe nhé”.

Ngô Bình chớp chớp mắt: “Mai này mới kể à? Thế chúng ta bắt đầu thôi”.

Anh ôm Vân Tịch rồi đè cô ấy dưới thân.

Hỉ Bảo thấy thế thì nhảy dựng lên kéo tóc Ngô Bình, vì thằng bé tưởng họ sắp đánh nhau.

Ngô Bình tức giận mắng: “Hỉ Bảo, về phòng ngủ đi”.

Hỉ Bảo ngoan ngoãn về phòng ngay.

Sau một đêm chinh chiến trường kỳ, khi trời hửng sáng, Vân Tịch đã phải buông vũ khí đầu hàng rồi nằm bẹp trên giường.

Còn Ngô Bình thì dẫn Hỉ Bảo đi chơi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play