Chương 2359

“Thưa anh, lão gia nhà tôi đang tiếp khách ở sân sau, mong anh thông cảm”.

Chát!

Ngô Bình vung tay lên tát cho tên đó một cái rồi mắng: “Tiêu Thị cỏn con mà làm cao thế à!”

Hôm nay là ngày vui của Tiêu Thị, vì thế nhanh chóng có bốn cao thủ xông ra, một người trầm giọng nói: “Đã là khách thì đừng làm loạn”.

Ngô Bình cười lạnh: “Dựa vào đám rác rưởi các người mà dám bắt bẻ tôi à?”

Anh giậm chân một cái, Kim Cương Nhân Lực tuôn ra, sau đó hình thành sát trận dưới chân của bốn người kia.

Ầm!

Sát quang bùng nổ, chân của bốn cao thủ đều ứa máu, ai nấy nằm xuống kêu r3n đau đớn.

“Ai dám làm loạn vậy hả!”, một tiếng hét vang lên, sau đó có một ông lão xuất hiện trước mặt Ngô Bình.

Khi ông lão nhìn thấy dáng vẻ của anh thì chợt ngẩn ra nói: “Cậu là… Liễu thế tử ư?”

Liễu Thiên Lang xuất hiện từ tiên cảnh Thái Thái nên rất ít người biết đến, ông lão này là lão tổ của nhà họ Tiêu, tu vi Thiên Tiên bán bộ nên đã từng gặp Liễu Thiên Lang một lần.

Ngô Bình: “Biết thế rồi, sao không quỳ xuống?”

Với Liễu Thị mà nói thì ông lão ở cảnh giới Thiên Tiên bán bộ này không là gì cả.

Lão tổ của Tiêu Thị tỏ vẻ lúng túng, lão có địa vị rất cao ở tiên cảnh Thái Thanh thì sao phải quỳ trước mặt người khác? Nhưng bây giờ, lão phải quỳ! Vì lão không dám chọc giận vị thế tử này! Chưa kể đến nhà họ Liễu sau lưng Liễu Thiên Lang, riêng bậc sư tôn cảnh giới Thiên Tiên này thôi đã đủ cho lão ra bã rồi.

“Liễu Vạn Long tham kiến thế tử!”

Ngô Bình hừ nói: “Nghe nói cháu chắt nhà ông lấy người đẹp nhất Vân Châu hả?”

Liễu Vạn Long đáp: “Vâng, Tiêu Biệt Ly lấy Vân Tịch ạ”.

Ngô Bình: “Dẫn tôi đi gặp cô dâu, để tôi xem đệ nhất mỹ nữ trông như thế nào!”

Tiêu Vạn Long không hề muốn một chút nào, nhưng không dám làm trái lời của Liễu Thiên Lang nên đành nói: “Vâng, mời thế tử đi theo tôi”.

Tiêu Vạn Long đi trước dẫn đường như một bậc con cháu, lưng cúi, mặt tươi cười.

Đến nơi làm lễ rồi, họ thấy Tiêu Biệt Ly và Vân Tịch đang chuẩn bị bái đường. Nghe thấy tiếng động, Tiêu Biệt Ly quay ngoắt lại rồi nhìn Tiêu Biệt Ly.

“Thế tử”, hắn kinh ngạc rồi vội tiếp lên bái lạy.

Ngô Bình cười nói: “Tiêu Biệt Ly, nghe nói cậu lấy vợ nên tôi đến xem sao”.

Nói rồi, anh bước thẳng về phía Vân Tịch rồi giơ tay kéo khăn trùm đầu xuống. Một gương mặt tuyệt sắc xuất hiện, ai nấy đều phải hô lên.

Ánh mắt Ngô Bình xẹt qua vẻ tán thưởng cùng chiếm giữ, anh cười lớn nói: “Được đấy, đúng là người đẹp số môt Vân Châu có khác”.

Anh nâng cằm Vân Tịch lên rồi cười nói: “Người đẹp, có muốn đi với tôi không?”

Tiêu Biệt Ly hoảng lên rồi vội nói: “Xin thế tử đừng đùa, chúng tôi sắp thành hôn rồi…”

Ngô Bình đạp Tiêu Biệt Ly bay ra xa rồi lạnh giọng nói: “Người đẹp thế này thì phải ở cạnh tôi mới xứng, loại rác rưởi như cậu mà cũng đòi sao? Biến!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play