Chương 2315
Ngô Bình đấm một đấm, một tiếng nổ liền vang lên giữa không trung, cả không gian khung chuyển, khiến Nghiêm Lập Tân sợ đến ngã lăn ra đất.
Anh đã phá tan thủ pháp trấn áp của đối phương chỉ với một đấm, sau đó ôm cái bình lên và đi ra ngoài.
Bên ngoài cửa, một người đàn ông trung niên mặc áo đỏ nhìn anh chằm chằm với vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
Ngô Bình nói: “Thủ đoạn của Long Hổ Sơn chẳng qua cũng chỉ có vậy”.
Người đàn ông trung niên chau mày: “Xem ra ta đã đánh giá thấp cậu”.
Ngô Bình: “Chắc ông là người đứng sau giật dây cho tất cả những hành động của Nghiêm Lập Tân đúng không?”
Người đàn ông trung niên: “Không sai”.
Ngô Bình: “Tôi nhất định bảo vệ Quỷ Mẫu, bây giờ một là ông đi, hai là đánh bại tôi”.
Vẻ mặt người đàn ông trung niên rất khó chịu, để bắt Quỷ Mẫu, ông ta đã mất nửa năm để chuẩn bị, đương nhiên không muốn bỏ cuộc giữa chừng.
Người đàn ông trung niên: “Các hạ muốn đối đầu với Long Hổ Sơn ta sao?”
Ngô Bình: “Ông thì sao? Muốn đối đầu với Thục Sơn kiếm phái sao?”
Người đàn ông trung niên giật mình: “Cậu là đệ tử của Thục Sơn sao?”
Ngô Bình đính chính: “Là đệ tử tinh anh”.
Người đàn ông trung niên thở dài, chắp tay: “Thiên sư đương thời của Long Hổ Sơn, Trương Mục Tiên. Các hạ có phải là thủ lĩnh của Thiên Long không?”
Ngô Bình: “Là tôi đây”.
Trương Mục Tiên: “Ngô thủ lĩnh, chuyện hôm nay có thể nể mặt Long Hổ Sơn ta không?”
Ngô Bình: “Chuyện này phải hỏi ngược lại, Long Hổ Sơn của ông có bằng lòng giữ thể diện cho Thiên Long tôi không?”
Trương Mục Tiên nói: “Quỷ Mẫu này rất quan trọng với Long Hổ Sơn ta”.
Ngô Bình: “Quan trọng cỡ nào?”
Trương Mục Tiên: “Long Hổ Sơn ta có một lò luyện thần Long Hổ, có được Quỷ Mẫu thì ta có thể luyện được kim đan Long Hổ”.
Ngô Bình bật cười.
Trương Mục Tiên chau mày: “Tại sao các hạ lại cười”.
Ngô Bình: “Ông tưởng có lò thần là luyện được kim đan sao? Thật nực cười. Nếu ông có thể luyện được kim đan Long Hổ thì tôi ăn luôn lò thần Long Hổ cho xem”.
Trương Mục Tiên khó chịu: “Các hạ xem thường thuật luyện đan của Long Hổ Sơn ta quá rồi”.
Ngô Bình: “Tôi là thầy luyện đan của Trường Sinh Điện, tôi chịu trách nhiệm với lời nói của mình. Vì vậy, nếu chỉ vì muốn luyện đan thì Quỷ Mẫu không có giá trị gì với Long Hổ Sơn của ông cả”.
Trương Mục Tiên nhìn Ngô Bình chằm chằm: “Cậu cũng là thầy luyện đan sao?”
Ngô Bình: “Đúng vậy. Nếu có cơ hội thì chúng ta có thể thảo luận về Long Hổ Kim Đan, nhưng hôm nay tôi lại không rảnh”.
Trương Mục Tiên vẫn đang do dự không biết có nên buông tha cho Quỷ Mẫu dễ dàng như vậy không.
Ngô Bình đột nhiên ném cho ông ta một viên Long Môn Đan, sau đó nói: “Đan dược này được luyện thành dưới sự hướng dẫn của tôi”.