Chương 2306

“Vậy là không có quan hệ gì với nước Mễ hả?”, Ngô Bình hỏi. Trước đó, anh còn tưởng họ là thánh kỵ sĩ của nước Mễ.

Adam Augustus lắc đầu: “Những người được gọi là thần của nước Mễ đều rất ngông nghênh, sao chúng tôi cùng một đội với họ được”.

Ngô Bình: “Các người cùng đội với Thổ Áo à?”

Adam Augustus tỏ vẻ chê bôi: “Thổ Áo là nước của các tù nhân lưu vong, chúng tôi không thèm hợp tác”.

Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Được, nếu sưu tầm được tinh trần thì tôi sẽ chia cho các người một ít”.

Adam Augustus vui mừng nói: “Ngô, cảm ơn cậu! Chúng tôi sẽ bảo Gallia dừng việc chiếm lợi ích của Ghi-nê”.

Ngô Bình gật đầu: “Được, nếu ba người đến đây rồi thì ngồi lại chơi chút đi”.

Ngô Bình chỉ mời khách sáo vậy thôi, ai dè Adam Augustus ngồi xuống thật: “Được, chúng tôi ngồi chơi một lát”.

Ngô Bình liếc mắt, đành dẫn họ về chỗ mình. Không có gì tiếp đãi họ, nên anh lấy ít linh quả và trà ra mời.

“Oa, ngon thật đấy, đây là quả gì thế?”, Karlie ngạc nhiên hỏi, cô ấy vừa ăn một quả dại.

Ngô Bình: “Tôi không biết, nhưng cô ăn vừa thôi, tôi không có nhiều đâu”.

Mấy người cùng trò chuyện thêm một lúc thì Ngô Bình biết người đàn ông tóc dài tên là Quinlan, cũng là một thánh kỵ sĩ.

Ngô Bình: “Cả ba người cùng xông pha thế này chỉ vì tinh trần thôi à?”

Karlie gật đầu: “Đúng vậy, không có tinh trần thì chúng tôi không tu luyện được”.

Ngô Bình hỏi: “Hình như cách tu luyện của người Europa khác với người Viêm Long nhiều lắm’.

Karlie: “Đương nhiên, người của hai châu lục có thể chất khác hẳn nhau mà. Tu sĩ Viêm Long muốn vào Địa Tiên Giới. Còn chúng tôi thì muốn tới Tiên Quốc”.

Ngô Bình: “Tiên Quốc là nơi nào? Có thiên sứ không?”

Karlie liếc anh một cái: “Thiên sữ là sinh linh chỉ tồn tại trong tông giáo”.

Sau khi trò chuyện, Ngô Bình đã hiểu thêm về cách tu hành của Europa. Mọi người ngồi chơi với nhau khoảng một tiếng thì ba người kia ra về, khi đi, họ còn hỏi xin Ngô Bình ít trà.

Họ về rồi, Đường Băng Vân mới xuất hiện rồi hỏi: “Anh đuổi họ đi rồi à?”

Ngô Bình: “Lẽ ra phải quyết chiến tới bến với nhau một trận, không ngờ lại thành ra thế này”.

Đường Băng Vân: “Họ không dám đắc tội với Côn Luân”.

Ngô Bình: “Tại sao?”

Đường Băng Vân: “Em nghe nói, 170 năm trước từng có một tu sĩ Côn Luân đã một mình một kiếm tấn công Europa để huyết tẩy các quý tộc, chuyện này chấn động một thời đấy. Từ đó trở đi, Côn Luân đã trở thành cơn ác mộng với các tu sĩ Europa”.

Ngô Bình tò mò hỏi: “Ai mà mạnh thế?”

Đường Băng Vân: “Em không biết, nhưng nghe nói người đó như lưu tinh, ngay sau đó đã biến mất nên không ai hay biết lai lịch thế nào”.

Sau đó, Ngô Bình tiếp tục luyện chế thuốc cho Hoa Hồng, Huyết Đao và Tàng Phong để giúp họ tiến bộ nhanh hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play