Chương 2276

Anh nhanh chóng liếc nhìn xung quanh, kết luận phòng thí nghiệm này chuyên để nghiên cứu linh hồn sơ sinh! Thuốc ở bên trong cũng đều liên quan đến linh hồn sơ sinh.

Trong phòng thí nghiệm, có một lượng lớn các miếng ngọc, trên mỗi miếng đều ghi chép tình trạng phát triển nghiên cứu.

Ngô Bình biết phòng thí nghiệm không phải chuyện nhỏ, anh hít sâu một hơi, đeo mặt nạ Hắc Thiên nói: “Thần Hắc Thiên, ta muốn bỏ một vật kích thước lớn vào không gian Hắc Thiên, có thể giúp được không?”

Phòng thí nghiệm này là một thể, thể tích cực lớn, với sức mạnh của anh, cũng không thể bỏ vào trong không gian Hắc Thiên được, phải cần Thần Hắc Thiên giúp đỡ.

Thần Hắc Thiên: “Có thể. Yêu ma lần trước ngươi hiến tế, có thể dùng để trả cho lần giúp đỡ này”.

Ngô Bình nói: “Được, ngươi nói có thể là ok rồi”.

Anh lập tức đi ra ngoài bức tường kim loại, đóng cửa lại, sau đó hai tay ấn vào tường. Bỗng chốc, một luồng sức mạnh kỳ diệu, bao trùm cả phòng thí nghiệm. Mấy giây sau, toàn bộ phòng thí nghiệm đã bị dời vào trong không gian Hắc Thiên.

Phòng thí nghiệm này nằm ở dưới lòng đất, sau khi nó biết mất, khu vực mấy vạn mét vuông lập tức sụp đổ, mấy căn hầm trú ẩn xung quanh cũng sụp xuống.

Đất bụi bay xung quanh, Ngô Bình vội lao ra, nói với long vệ: “Rút!”

Mấy phút sau, Ngô Bình quay về quay về căn nhà ở phố Lệ Thủy. Trong nhà đang bật đèn, trước cửa có xe của Chu Thanh Nghiên đang đậu.

Anh khẽ cười, chuẩn bị lấy chìa khóa mở cửa, tay vừa đưa vào trong túi thì anh bỗng nhíu mày, nghe thấy âm thanh đàn ông nói chuyện?

Cửa mở ra đã nhìn thấy Chu Thanh Nghiên và chú nhỏ Chu Truyền Anh của cô ấy. Vẻ mặt Chu Truyền Anh u ám, như đã bị thương nặng.

Thấy Ngô Bình quay về, Chu Thanh Nghiên vội nói: “Ngô Bình, chú nhỏ em bị người ta đánh trọng thương, anh có thể chữa được không?”

Ngô Bình gật đầu: “Có thể!”

Chu Truyền Anh muốn đứng dậy, Ngô Bình giữ anh ta lại: “Chú nhỏ không cần đứng dậy”.

Anh bắt mạch, nhíu mày nói: “Bị đả thương tâm mạch, công phu của đối phương không yếu”.

Chu Truyền Anh thở dài, nói: “Nói ra thật mất mặc, tôi đại diện cho Đại Thiện Tự phỏng vấn một võ quán đến từ Mễ, kết quả lại bị một thiếu niên không có danh tiếng gì đánh bị thương”.

Tu vi Chu Truyền Anh cũng không yếu, đã là cao thủ Luyện Thần Cảnh rồi, mà lại bị một thiếu niên đánh bị thương.

Ạnh nói: “Nhân ngoại hữu nhân, vậy cũng không có gì”.

Nói rồi, anh dùng kim châm đả thông kim mạch cho Chu Truyền Anh, cũng cho anh ta uống một viên đan dược trị thương. Dưới y thuật trị liệu cao siêu của anh, chưa đến một giờ đồng hồ, sắc mặt Chu Triều Anh đã khôi phục hồng hào.

Anh ta rất cảm kích: “Ngô Bình, cậu lại cứu tôi một lần nữa! Đại ân không nói lời cảm tạ, sau này có gì cần tôi, chỉ cần mở lời là được”.

Ngô bình nói: “Chú nhỏ khách sao rồi”.

Chu Truyền Anh lập tức đứng dậy, nói: “Vậy tôi không làm phiền mọi người nữa. Đúng rồi Thanh Nghiên, cháu có thời gian thì quay về nhà một chuyến, ông nội rất nhớ cháu đấy”.

Chu Thanh Nghiên bận việc làm ăn, sau khi quay về thì vẫn chưa về nhà, vội nói: “Biết rồi chú nhỏ”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play