Chương 2271

Chu Nhan vội nói: “Đàn chị, chị còn nói em, người theo đuổi chị ít lắm sao? Tối nào cũng có người tỏ tình với chị ở dưới tòa nhà kí túc xá”.

Chu Nhược Tuyết: “Được rồi, không cần nịnh chị. Chu Nhan, chuyên gia Ngô là bạn chị, em đừng có hằn hộc với anh ấy”.

Chu Nhan bĩu môi nói: “Em biết rồi đàn chị”.

Chu Nhược Tuyết như nghĩ đến gì đó bèn nói: “Chu Nhan, chuyên gia Ngô là cao thủ, có phải em nói muốn học võ chính thống không? Anh ấy có thể dạy em”.

“Anh ta?”, Chu Nhan tỏ vẻ không tin, vì cô ta không cảm nhận được khí thế cao thủ nào ở Ngô Bình cả.

Chu Nhược Tuyết: “Sao thế, em không tin?”

Chu Nhan nhìn Ngô Bình, hoàn toàn không nhìn ra khí thế cao thủ đó.

Chu Nhược Tuyết cũng không nói nhiều, chỉ nói: “Lát nữa em sẽ biết thôi”.

Lúc này cô ấy nói với Ngô Bình: “Có việc cần anh giúp”.

Ngô Bình: “Chuyện gì?”

Chu Nhược Tuyết: “Vì công việc nên em không có nhiều bạn, Tiểu Nhan là một trong số đó. Em ấy cái gì cũng tốt chỉ có cái tính cách hơi xấu một chút. Khoảng thời gian trước có một tên nhà giàu theo đuổi em ấy, vì hắn ta cứ quấn lấy nên Tiểu Nhan tức giận đánh cho tên đó một trận”.

Chu Nhan nghe đến đây thì tức giận nói: “Em đánh còn nhẹ đấy, nếu không phải có người kéo em lại, chắc chắn em sẽ đánh cho hắn rụng hết răng”.

Chu Nhược Tuyết trợn mắt nhìn Chu Nhan, cô ta lè lưỡi vội ngậm miệng lại.

Cô ấy nói tiếp: “Cái tên nhà giàu đó muốn kiện Tiểu Nhan, bọn em rất bị động. Anh có rất nhiều mối quan hệ trong chính quyền tỉnh, anh đánh tiếng trước không?”

Ngô Bình cười nói: “Chuyện nhỏ thôi, người kia tên gì?”

Chu Nhược Tuyết: “Hầu Ất, bố hắn là Hầu Quân Thọ – một tên nhà giàu chính hiệu”.

Ngô Bình từng nghe nói đến tên người này, nhưng hai bên chưa từng gặp nhau, anh nói: “Anh hỏi thử”.

Thế là anh gọi cho Từ Quý Phi, người của Từ Quý Phi có nhiều mối quan hệ bên tỉnh, chắc là có biết.

Điện thoại được kết nối, han hỏi qua lại vài câu, anh bèn đi vào vấn đề chính: “Anh ba, tìm anh nghe ngóng một chút về Hầu Quân Thọ…”

Anh nói lại tình huống cho ông ấy nghe, Từ Quý Phi nghe xong cười nói: “Tiểu Hầu xem như là người của anh, anh sẽ nói với ông ấy. Người anh em, chú đang ở tỉnh thì ngày mai nhất định phải đến, vừa lúc ông cụ nhà anh mừng thọ”.

Từ Quý Phi và anh khá hợp nhau, vì muốn Ngô Bình đến mà đã chuyển ông cụ trong nhà ra ngoài.

Ngô Bình nói: “Ông cụ mừng thọ, dĩ nhiên tôi sẽ đến”.

Cúp điện thoại xong, anh nói: “Không sao rồi”.

Chu Nhan hoàn toàn không tin, nhà cô ta ở tỉnh cũng xem như có mặt mũi, tìm một vòng bạn bè, kết quả đều không như ý, một cú điện thoại của người này có tác dụng?

Cô ta chế giễu: “Chuyên gia Ngô, mặt mũi của anh cũng lớn thật đấy, một cú điện thoại là đã có thể làm cho nhà họ Hầu cúi đầu”.

Nghe cô ta có ý giễu cợt mình, Ngô Bình cũng không để tâm nói: “Người này chắc sẽ gọi cho cô để xin lỗi”.

Chu Nhan bật cười: “Xin lỗi tôi? Anh không đùa đấy chứ?”

Chu Nhược Tuyết: “Có phải thật hay không thì sẽ biết ngay thôi”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play