Chương 2257

Đứng trước ngôi mộ bị phá huỷ, Lý Vân Đẩu tái xanh cả mặt, tức giận cực kỳ.

Ngô Bình vỗ vai ông, ôn tồn nói: “Ông nội à, có lúc chuyện xấu cũng có thể biến thành chuyện tốt. Chúng ta dời mộ tổ tiên đến nơi khác, quy hoạch lại cách cục phong thuỷ”.

Lý Vân Đẩu ngẩn ra: “Dời mộ?”

Dời mộ là chuyện lớn, cần chuẩn bị đầy đủ, sau khi bàn bạc với cả gia tộc thì phải mời thầy phong thuỷ tính toán, còn long trọng hơn cả người sống chuyển nhà.

“Tiểu Bình à, nếu dời mộ thì có thể tìm được nơi nào có đất phong thuỷ tốt hơn nơi này không?”. Lý Vân Đẩu hỏi. Tuy năm xưa ông còn nhỏ, nhưng vẫn biết rằng nhà họ Lý đã mất mười mấy năm mới tìm được mảnh đất này, số tiền đã chi ra càng không phải tính.

Ngô Bình gật đầu: “Cách đây bảy mươi lăm ki-lô-mét, phong thuỷ tốt hơn ở đây một trăm lần”.

Nói đoạn, anh cười cười: “Nói môt trăm lần cũng chưa chuẩn xác, vì hai loại cách cục phong thuỷ này không cùng cấp bậc. Một cái ở trời, một cái ở đất”.

Lý Vân Đẩu sững sờ: “Tốt đến thế ư? Đó là cách cục gì vậy?”

Ngô Bình đáp: “Cục Vạn Long Triều Thánh. Cục phong thuỷ này rất khó hình thành trong tự nhiên, cần phải cải tạo, thuận theo xu thế mà thay đổi, mới tạo ra được.

Anh chỉ ra xung quanh rồi nói: “Ông nội à, ông phải nhận khoán toàn bộ vùng núi rừng xung quanh, diện tích hơn mười nghìn ki-lô-mét vuông”.

Lý Vân Đẩu ngẩn ra: “Nhiều đất rừng đến thế ư? Đầu tư như vậy cần nhiều tiền lắm, phải chi ít nhất ba trăm tỷ nếu là một trăm năm”.

Ngô Bình đáp: “Ba nghìn tỷ cũng đáng. Ông à, mấy ngày này ông chỉ cần làm một việc, đó là lấy được khu vực này. Đến lúc ấy, cháu sẽ cho trồng các loại cây khác nhau ở các ngọn núi khác nhau. Cùng lúc đó, cháu sẽ cho xây đường, kênh rạch dưới núi. Đây là công trình lớn, chi phí tất nhiên sẽ cao”.

Lăng mộ của các hoàng đế thời xưa thường phải tập hợp sức mạnh của cả quốc gia và mất hàng chục năm để hoàn thành. Cách cục phong thuỷ tối cao mà Ngô Bình muốn tạo bây giờ tốn kém không thua gì hoàng đế thời cổ đại!

Lý Vân Đẩu gật đầu: “Được. Hôm nay ông sẽ bắt tay vào thực hiện”.

Ngô Bình nói: “Ông nội, cháu đã biết ai đang đối phó nhà họ Lý rồi. Mọi chuyện tiếp theo cứ giao cho cháu, ông không cần làm gì nữa đâu ạ. Khi nào trở về, cháu sẽ chuyển một trăm tỷ đô cho ông. Khoản tiền này chủ yếu dùng để mua đất và cải tạo núi, cũng là phí bảo dưỡng sau này”.

Lý Vân Đẩu cười khổ: “Bỏ ra một trăm tỷ đô chỉ để xây nghĩa trang. Cũng chỉ có cháu mới làm được chuyện như vậy thôi”.

Lý Vân Đẩu cho người sửa chữa lại mộ, đồng thời bảo cấp dưới lo liệu chuyện mua đất.

Ngô Bình sai Ảnh và Viêm Dương bảo vệ Lý Vân Đẩu. Anh phải đi một vòng quanh mấy ngọn núi và vẽ bản đồ quy hoạch trước.

Bận rộn suốt nửa ngày, trời đã sập tối tự khi nào. Trong biệt thự ở Nam Đô, đám người Nghiêm Kim Lương vẫn đang đợi tin. Họ biết Lý Vân Đẩu đã về Vân Đông, chờ nhà họ Lý phản kích nhưng nửa ngày rồi mà vẫn chẳng thấy gì.

Có kẻ cười bảo: “Nhà họ Lý đúng là miệng hùm gan sứa. Mộ tổ tiên bị đào lên mà cũng chẳng dám hó hé gì. Ha ha, xem ra chúng ta đề cao nhà họ Lý rồi”.

Nghiêm Kim Lương biết rõ nhà họ Lý không phải gia tộc bình thường, bèn bảo: “Chờ thêm đi. Trước mười hai giờ đêm mà nhà họ Lý vẫn không có hành động gì thì chúng ta sẽ chủ động tấn công”.

Tất nhiên Ngô Bình cũng không rỗi rãi. Chẳng mấy chốc, anh đã có được danh sách những kẻ tham gia hành động đối phó nhà họ Lý và thế lực đứng sau bọn họ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play