Chương 2248

Ngô Bình gật đầu: “Được”.

Minh Diệm và An Tự Tại tiến lên, An Tự Tại cười nói: “Anh Ngô, có cơ hội thì tôi sẽ đến Địa Tiên Giới tìm anh”.

Ngô Bình gật đầu: “Hẹn ngày gặp lại”.

Minh Diệm cười nói: “Anh Ngô, tôi cũng thế, nhất định tôi sẽ đi tìm anh”.

Ngô Bình chào tạm biệt với hai người đó, sau đó được Hoàng Nhiễm dẫn mình cùng con đại xà rời khỏi không gian này, trở lại Địa Tiên Giới.

Sau khi rời khỏi không gian đó và đáp xuống một đỉnh núi của Địa Tiên Giới, Hoàng Nhiễm không tiễn Ngô Bình nữa mà mà quay về lại không gian.

Được đến Địa Tiên Giới, con bạch xà rất vui, nó bay vút lên cao.

Ngô Bình hơi bất ngờ, anh gọi nó về rồi cả hai cùng bay đến kiếm phái Thục Sơn.

Sau một chặng đường dài, con bạch xà đã đáp xuống đỉnh Thiếu Long. Ngô Bình thu xếp chỗ ở cho nó rồi mới đi gặp sư phụ Trần Đạo Huyền.

Trần Đạo Huyền đang ngồi luyện công, thấy Ngô Bình quay về, ông ấy ngạc nhiên nói: “Đồ nhi, sao con về nhanh thế?”

Ngô Bình nói: “Sư phụ, bí cảnh Thiên Võ sắp sụp rồi nên con ra ngoài trước, những người khác chưa ra, nhưng chắc cũng sắp rồi”.

Trần Đạo Huyền tỏ rõ vẻ ngạc nhiên: “Bí cảnh Thiên Võ sụp đổ ư? Không thể nào!”

Sau đó, ông ấy hỏi Ngô Bình: “Đồ nhi, con có thu hoạch gì không?”

Ngô Bình gật đầu: “Con lấy được một phần truyền thừa của tiên điện Thiên Võ”.

Trần Đạo Huyền chấn động nói: “Cái gì? Truyền thừa của tiên điện Thiên Võ ư?”

Ngô Bình: “Sư phụ, tiên điện ấy lợi hại lắm ạ?”

Trần Đạo Huyền cười lớn nói: “Không chỉ lợi hại, mà tiên điện này còn là nơi tất cả tu sĩ muốn đến! Đồ nhi, con đúng là một người may mắn đấy”.

Sau đó, ông ấy nghiêm túc nói: “Con không được nói chuyện này cho bất kỳ ai khác biết nhé”.

Ngô Bình gật đầu: “Vâng”.

Trần Đạo Huyền lấy một thanh đoản kiếm trong suốt ra, dưới ánh đèn chiếu rọi, người ta mới hình thấy hình dáng mờ mờ của nó, nhưng cũng không quá rõ.

Ngô Bình ngạc nhiên hỏi: “Sư phụ, đây là kiếm Vô Tương ạ?”

Trần Đạo Huyền gật đầu: “Giờ sư phụ giao nó cho con! Chỉ khi tu luyện tới một cảnh giới cao thâm thì mới có thể sử dụng được nó”.

Ngô Bình vui mừng nói: “Cảm ơn sư phụ”.

Hai thầy trò ngồi nói chuyện thêm một lúc thì Ngô Bình về đỉnh Thiếu Long. Diện tích của đỉnh Vô Tương rất lớn, xung quanh có núi non trùng điệp, khi Ngô Bình bay đến một đỉnh núi thì chợt cảm thấy có kiếm khí bức người ở phía dưới.

Ngô Bình thấy tò mò nên đáp xuống, sau đó đã nhìn thấy một cô gái đang điều khiển một thanh kiếm bay. Thanh kiếm bay đó lao đi nhanh như điện, đi đến đâu là lá với đá rơi đến đấy, uy lực rất lớn.

Ngô Bình sáng mắt lên khen ngợi: “Kiếm hay!”

Cô gái đó rất xinh đẹp, không thua Minh Diệm là bao, nhưng khí chất thì hoàn toàn khác, hơn nữa dáng người hơi gầy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play