Chương 2070
Mấy người Lâm Mỹ Kiều đang ở khách sạn gần đó, chờ Ngô Bình về. Bốn long vệ canh giữ xung quanh kim tự tháp. Họ đều sững sờ trước hiện tượng lạ khi Ngô Bình tu luyện, lại càng sùng bái và kính nể Long chủ hơn.
Ngô Bình đứng dậy. Đinh Phụng vội vàng chạy đến: “Chúc mừng thủ lĩnh thành công luyện được thần công!”
Đinh Phụng tưởng là Ngô Bình tu luyện võ công lợi hại nào đó nên mới tiến đến chúc mừng.
Ngô Bình cười bảo: “Để mọi người đợi lâu rồi”.
Đinh Phụng nói: “Phía cô Lâm vẫn luôn chờ thủ lĩnh. Bây giờ có về khách sạn không ạ?”
Ngô Bình đáp: “Về thôi”.
Khi trở về, Ngô Bình mới phát hiện có rất nhiều người vây kín khách sạn. Hoá ra người Viêm Long ở Nam Mỹ nghe nói có hai ngôi sao Trần Lăng Sương và Lâm Băng Tiên đang ở khách sạn này nên kéo đến đây xin chữ ký.
Thấy rầm rộ đến vậy, Ngô Bình bèn gọi Tư Đồ Hạo Thiên và Dương Kim đến, căn dặn: “Trong vòng một tuần, hai người hãy đẩy bộ phim điện ảnh của Trần Lăng Sương và Lâm Băng Tiên lên vị trí đầu tiên trên bảng xếp hạng doanh thu phòng vé. Còn nữa, giải thưởng điện ảnh ở Bắc Mỹ và Nam Mỹ đều phải có bộ phim này!
Đây chỉ là chuyện nhỏ đối với hai người họ. Cả hai đồng thanh: “Vâng!”
Buổi ký tên kéo dài đến hơn mười một giờ mới kết thúc. Trần Lăng Sương và Lâm Băng Tiên mỏi nhừ tay nhưng đều cảm thấy rất vui.
Hôm sau, Diệp Huyền cũng cử một đội ngũ tuyên truyền đến, chuẩn bị tuyên truyền ở Nam Mỹ.
Ngô Bình vừa tu luyện tiếp vừa chờ người của trụ sở chính Hắc Thiên Giáo đến. Tuy anh đã khống chế Tư Đồ Hạo Thiên và Dương Kim, nhưng để kiểm soát hoàn toàn hai chi nhánh Hắc Thiên Giáo này thì phải cử một nhóm cốt cán đến.
Sáng hôm nay, Mông Trạch đã đến và dẫn theo hơn bốn trăm thân tín. Ngô Bình ra lệnh cho ông ấy trấn giữ Nam – Bắc Mỹ châu, quản lý thay Tư Đồ Hạo Thiên và Dương Kim.
Buổi tối, Ngô Bình, Mông Trạch và mấy người đứng đầu của Hắc Thiên Giáo như Dương Kim mở cuộc họp. Đang họp giữa chừng thì có người vội vã chạy vào, nói với Dương Kim: “Giáo chủ, các cứ điểm của chúng ta đã bị bang Mexico chọn rồi”.
Dương Kim gật đầu đáp: “Biết rồi, lui xuống đi”.
Sau khi người đó đi khỏi, Ngô Bình cau mày: “Dương Kim, bang Mexico dám đắc tội chúng ta?”
Dương Kim đáp: “Giáo chủ, các bang Mexico có sáu thế lực, chúng ta chỉ giữ quan hệ tốt với hai trong số đó. Bọn họ có rất nhiều cao thủ La Mã Giáo và bồi dưỡng được một lượng lớn sát thủ. Nói ra chắc chẳng ai tin, các tổng thống Mexico thường xuyên bị giết, toàn bộ bộ máy hành chính gần như đã bị các bang của Mexico làm tha hoá. Dạo trước Mexico có tổng tuyển cử tổng thống mới, kết quả là hơn một trăm ứng cử viên tổng thống bị giết. Không chỉ Mexico, cả Nam Mỹ đều loạn cực kỳ”.
Ngô Bình hỏi: “Một quốc gia loạn như vậy chắc chắn phải có nguyên nhân nhỉ?”
Dương Kim đáp: “Chuyện này phải hỏi Tư Đồ”.
Tư Đồ Hạo Thiên nói: “Giáo chủ, thật ra hầu hết các bang Mexico đều do quý tộc Mễ kiểm soát. Cao thủ của họ cũng do Mễ cử đến. Không chỉ Mexico, toàn bộ Nam Mỹ đều là sân sau của Mễ. Bọn chúng muốn làm gì cũng được”.
Ngô Bình cau mày: “Mễ có quý tộc sao?”
Trong ấn tượng của anh, Mễ mới thành lập hơn hai trăm năm, làm gì có cái gọi là “quý tộc”.
Tư Đồ Hạo Thiên đáp: “Giáo chủ không biết nhiều về Mễ rồi. Nước Mễ có một nhóm người nắm giữ công nghệ tân tiến nhất và nhiều tài nguyên nhất. Bọn họ gần như có thể trường sinh bất lão, còn sở hữu lực lượng vũ trang lớn mạnh. Đám người ấy chính là quý tộc của Mễ. một tốp người mạnh nhất trong số họ thậm chí còn tự xưng là thần! Ví dụ như mấy thứ như thuốc biến đổi gen đều do đám quý tộc này làm ra đấy”.