Chương 2008
Việc các doanh nghiệp này đặt trụ sở ở khu kinh tế mới sẽ mang đến nguồn thu thuế cực lớn cho thành phố Vân Đỉnh. Thu thuế rồi, Vân Đỉnh sẽ phát triển rất nhanh!
Ngoài ra, các doanh nghiệp công nghệ cao sẽ thu hút nhân tài trên thế giới tụ hội về đây, từ đó nâng cao uy tín của Vân Đỉnh.
Ngô Bình nói: “Ông La, việc xây dựng khu kinh tế mới là một quá trình dài lâu, kéo dài ít nhất mười năm. Tôi sẽ cố gắng kéo doanh nghiệp của mình đến đây, ông cũng phải chiếu cố nhé”.
La Duy Khang đáp: “Chắc chắn rồi”.
Sau khi La Duy Khang rời khỏi đó, một cuộc họp khẩn cấp đã được mở suốt đêm. Ông ấy là nhóm trưởng, thành lập một nhóm phát triển, chuyên giải quyết khó khăn cho phía Ngô Bình.
Buổi tối, Ngô Bình chỉ điểm cho An Ogura tu luyện. An Ogura có Âm Dương Song Hồn. Vào thời gian này, cô nhóc ở huyện Minh Dương tu luyện, tiến bộ rất nhanh, chỉ còn cách cảnh giới Địa Tiên một bước nữa thôi.
Hai hồn phách đều có tên của mình, Tử Vận và Ngọc Tử. Tử Vận vốn muốn nuốt chửng Ngọc Tử, nhưng được Ngô Bình khuyên giải, giờ họ đã chung sống hoà bình và giúp đỡ lần nhau.
“Sư phụ, thời gian qua bọn em rất chăm chỉ tu luyện, không hề lười biếng”, Tử Vận nói.
Lúc Ngô Bình rời đi đã bảo Tử Vận và Ngọc Tử ở lại, một là để trông chừng nơi này, hai là tránh khiến họ phân tâm, ảnh hưởng việc tu luyện.
Hiện tại, An Ogura đã mở năm Linh Khiếu và bốn Thần Khiếu. Cô nhóc đã hấp thụ năng lượng cao chiều, tuy không phải thượng phẩm nhưng vô cùng phù hợp với Âm Dương Song Hồn của cô nhóc.
Với sự chỉ điểm của Ngô Bình trước đó, An Ogura thậm chí còn đi trước sư phụ một bước, thực hiện được cảm ứng thiên nhân, trở thành một thiên sư cảnh giới bốn Nhân Tiên!
Ngô Bình cười bảo: “Tốt lắm. Công dụng của của Âm Dương Song Hồn mạnh hơn anh nghĩ! Bây giờ anh sẽ giúp em đả thông Thần Khiếu thứ năm”.
Ưu thế của An Ogura nằm ở thần hồn, vậy nên cô nhóc đả thông Thần Khiếu nhanh hơn tu sĩ bình thường, cũng dễ hơn rất nhiều. Tiếp theo, Ngô Bình giúp cô nhóc định vị Thần Khiếu. Chẳng mấy chốc An Ogura đã cảm nhận được một loại năng lượng cao chiều, và thành công mở Thần Khiếu thứ sáu!
An Ogura tức tốc tiến vào trạng thái tu luyện. Chờ khí tức của cô nhóc đã ổn định, Ngô Bình mới rời đi.
Anh dẫn Đông Hoàng đến nhà mới ở Thuỷ Ngạn Giang Nam dạo một vòng. Ban đầu Lý Vân Đẩu xây dựng khu Thuỷ Ngạn Giang Nam vì muốn xây nhà mới cho cháu trai và cháu gái. Ông ấy cảm thấy nơi ở hiện tại của Ngô Bình quá nhỏ, quá đơn sơ.
Sau đó vì nhiều nguyên nhân, quy mô của Thuỷ Ngạn Giang Nam không ngừng được mở rộng, bây giờ đã bao gồm toàn bộ Đông Hồ.
Nhà ở của Ngô Bình được ưu tiên xây trước nên trước đó đã tiến vào giai lắp đặt, hiện nay đã được lắp đặt xong xuôi. Đồ điện, đồ nội thất này kia cũng được Lý Mai mời người có chuyên môn mua về đầy đủ.
Diện tích nhà mới rộng hơn nhà trước cả trăm lần, diện tích hơn trăm mẫu. Nó được xây dựng theo phong cách vườn Giang Nam, nhưng cũng không thiếu hơi thở hiện đại.
Nhà mới còn dẫn một đường nước chảy, thuận theo dòng nước này, có thể trực tiếp vào Đông Hồ. Như thế, Lý Dư sẽ tiện ra vào hơn.
Sau khi dạo một vòng, anh rất ưng ý với nhà mới, định bụng vài ngày nữa sẽ dọn vào đây.
Vừa bước ra cửa, anh sững cả người. Trước cửa nhà mới là những người hàng xóm cũ của anh, nhưng hầu hết là người anh không quen.
“Tiểu Bình à, cậu về rồi”, một người chú hàng xóm đi đến trước mặt Ngô Bình.
Ngô Bình cười hỏi: “Chú Liễu, mọi người đến đây đông như vậy, tìm tôi có việc gì à?”