Chương 1904

Tam Tài là chỉ thiên, địa và nhân. Tam Tài Đan là một loại đan dược cấp cao, dù dược lực đã mất đi nhiều, nhưng dược tính của nó vẫn còn nhiều.

Thật ra có ba loại Nhân Vương Đan là Đại Hiền Đan, Chiến Thần Đan và Nhân Vương Đan. Ngô Bình đã có đủ dược liệu để luyện hai loại đầu, còn loại cuối thì chưa.

“Hôm nay cứ luyện chế Đại Hiền Đan và Chiến Thần Đan trước vậy”, Ngô Bình thầm nghĩ.

Ngô Bình hô lên một tiếng rồi đập tay vào cái tiên đỉnh, một luồng sáng bay ra rồi bị thần niệm của anh cố định.

Sau đó, anh cho linh quang vào lò luyện, rồi thêm vào tiếp các dược liệu, bắt đầu luyện chế Đại Hiền Đan. Ánh sáng này chính là các dược tính mà Ngô Bình rút được, chúng hoà trộn với các dược liệu để sinh ra phản ứng”.

Vì không phải quá trình luyện đan chính thống nên khác hẳn với lúc trước, Ngô Bình rất cẩn thận, vì sợ xảy ra vấn đề.

Sau khi cho dược tính thứ nhất vào đan dịch, anh lại lấy dược tính thứ hai trong tiên đỉnh ra rồi bỏ vào tiếp, sau đó lại cho thêm dược liệu.

Quá trình luyện chế kéo dài ba tiếng đồng hồ, Ngô Bình đã cho hết dược liệu vào. Cuối cùng, lò luyện đan vang lên tiếng ùng ục.

Đây là âm thanh khi chuẩn bị thành đan trong quá trình luyện chế một loại đan dược cao cấp, nó được gọi là đan minh.

Ngô Bình không ngờ Đại Hiền Đan mà mình luyện chế lại phát ra đan minh, điều này có nghĩa là viên đan dược này của anh rất lợi hại.

Gần 20 phút sau, tiếng đan minh đã vang lên có quy luật hơn, giống như có người đang gõ nhịp trên lò luyện, nghe rất vui tai.

Ngô Bình sáng mắt lên, chờ thời cơ tới, anh vỗ vào lò luyện để mở nắp lò, một luồng khí bay lên cao.

Anh nhanh chóng giơ tay kết sáu loại thủ ấn thì mới cố định được luồng khí ấy. Sau đó nó đã kết thành một viên đan dược to như mắt rồng!

Viên đan dược này thoạt nhìn rất bình thường như một quả cầu đá, nhưng Ngô Bình biết nó rất phi thường.

Luyện thành viên đan dược này xong thì Ngô Bình cũng mệt lử, anh về giường nằm lên đùi Đường Băng Vân rồi nói: “Mệt chết đi được, Băng Vân, mát xa cho anh đi”.

Đường Băng Vân ấn huyệt thái dương cho anh rồi nói: “Chồng, anh vất vả luyện chế lâu thế, đã ra được đan dược gì rồi?”

Ngô Bình cười nói: “Đại Hiền Đan – một loại đan dược rất oách đấy, nó là cấp Vương phẩm”.

Đây là lần đầu tiên, Ngô Bình luyện chế được đan dược cấp Vương phẩm, thật chẳng dễ dàng gì. Trong quá trình luyện chế, có mấy lần anh bị cuống, không thể bình tĩnh nên suýt đã thất bại. Nếu không nhờ thánh tâm và anh đã tu luyện Như Lai Thần Tàng Kinh đến viên mãn thì đã thất bại thật rồi.

Luyện đan cũng giống như tu hành, không có thánh tâm kiên định thì cũng có thể bị tẩu hoả nhập ma, càng về sau càng rõ ràng. Có nhiều tiên đan, thần đan chứa sẵn ma ý tà niệm, nếu không có thánh tâm mạnh mẽ để trấn áp thì sẽ bị nhầm đường lạc lối.

Ngô Bình vừa nằm nghỉ một lát thì mở mắt, có người đến.

Ngay sau đó, đã có hai cái bóng chui qua khe cửa vào nhà. Chúng bám sát mặt đất và có màu đen kịt.

Bóng đen vừa xuất hiện, Ngô Bình đã đội Tịnh Thế Thần Đăng lên đầu, ánh sáng toả ra, hai cái bóng đó lập tức co lại rồi phát ra tiếng kêu đau đớn rồi bốc khói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play