Chương 1898

Đường Băng Vân gật đầu: “Ngoài các lý do ở trên, trong Thần Chú Môn còn có một động thiên Thần Chú, các đệ tử đều có cơ hội vào đó tìm cơ duyên”.

Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Ừ, để anh suy nghĩ”.

Ngô Bình hỏi thăm về tình hình đan dược, Đường Băng Vân cho biết lô đan dược đầu tiên mà anh luyện chế đã bán rất chạy, trong hai ngày đã hết veo. Đan dược cũng rất được chào đón trong buổi đấu giá, các thế lực còn đặt cọc tiền để chờ lô tiếp theo.

Nghe thấy thế, Ngô Bình quyết định nếu rảnh thì sẽ luyện chế tiếp.

Ngày kia anh sẽ tham gia đấu Nhân Tiên Bảng nên bây giờ anh sẽ tiếp tục đả thông thần khiếu. Địa Tiên Giới có năm loại sức mạnh thượng phẩm là Huyền Thiên Chú Lực, Hàn Băng Thần Lực, Hậu Sĩ Nguyên Lực, Hoang Cổ Thánh Lực và Đại La Thiên Lực.

Ngô Bình suy nghĩ một lát rồi quyết định chọn Huyền Thiên Chú Lực.

Huyền Thiên Chú Lực là một sức mạnh rất kỳ lạ, khi anh hấp thu nó vào cơ thể thì toàn thân đều nhức nhối, vừa tê vừa ngứa, tính cách cũng nóng nảy, không thể bình tĩnh được.

“Sao Huyền Thiên Chú Lực này lạ thế nhỉ?”, Ngô Bình lẩm bẩm, định từ bỏ rồi luyện sức mạnh khác.

Nhưng đúng lúc này, căn tu của Đạo Chủng bắt đầu hấp thu Huyền Thiên Chú Lực trong người anh. Một lát sau, nó rung lên rồi lại nhả ra Huyền Thiên Chú Lực đã được nó thuần hoá.

Huyền Thiên Chú Lực cũ như một thanh sắt vặn vẹo, bên trên toàn gai nhọn, khiến không ai có thể lại gần, nhưng bây giờ nó đã mềm như tơ.

Ngô Bình có cảm giác Huyền Thiên Chú Lực mà mình hấp thu là bản thiếu sót, sau khi được Đạo Chủng sửa đổi thì nó mới hoàn chỉnh hơn.

Vì thế, Ngô Bình đã sử dụng Huyền Thiên Chú Lực để đột phá thần khiếu thứ hai, quá trình sau đó rất thuận lợi. Ngô Bình chỉ mất vài tiếng đã đả thông được thần khiếu.

Võ hồn của anh cũng di chuyển đến thần khiếu mới, sau đó hấp thu Huyền Thiên Chú Lực ở đó. Người tí hon ngồi trong thần khiếu, nó đã lớn hơn trước. Hồi trước, trông nó như một em bé, còn giờ thì giống một đứa trẻ hơn một tuổi, diện mạo đã rõ ràng hơn.

Võ hồn hấp thu càng nhiều Huyền Thiên Chú Lực thì làn da của nó càng xuất hiện nhiều phù chú thần bí hơn.

Ngô Bình tu luyện quên cả thời gian, khi anh mở mắt ra thì đã là chiều ngày hôm sau.

Đường Băng Vân thấy anh xuất quan thì cười hỏi: “Chồng, anh lại đột phá rồi à?”

Ngô Bình: “Anh mở thần khiếu thứ hai rồi, Băng Vân, tối nay đi Thục Sơn hả?”

Đường Băng Vân gật đầu: “Ừm, em đã chuẩn bị xong hết rồi, còn chờ mỗi anh thôi”.

Ngô Bình thu dọn qua ít đồ rồi cùng Đường Băng Vân ngồi trên Nhân Bì bay tới Thục Sơn.

Dù bây giờ, Ngô Bình có thể bay lượn, nhưng làm vậy sẽ tiêu hao rất nhiều thần niệm, muốn bay lượn thoải mái thì anh phải đột phá lên cảnh giới Địa Tiên.

Tốc độ bay của Nhân Bì rất nhanh, trước khi trời tối, hai người đã đến một thành phố có tên là Thần Kiếm ở gần Thục Sơn rồi.

Địa Tiên Giới không có quốc gia, xung quanh các thế lực đều có rất nhiều thành phố và huyện. Thần Kiếm là thành phố do Kiếm phái Thục Sơn quản lý.

Trước cửa ngõ thành phố, dòng người nối nhau đi như mắc cửi. Mọi người đều ăn vận khác nhau, có người mặc đồ cổ đại, người mặc đồ hiện đại. Ngô Bình phát hiện dù là người bình thường nhất thì cũng có thể chất khoẻ hơn người ở bên ngoài.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play