Chương 1792
“Sư thúc, tất cả đây rồi ạ”, Lý Long Thần cười nói.
Ngô Bình gật đầu, sau đó chọn một quả hồ lô màu vàng rồi đưa cho ông ấy, nói: “Ông cầm quả này về ngâm nước, mỗi lần ngâm mười phút, sau đó cho Mã Hành Không uống. À, cách 30 phút lại uống một lần, đừng nhiều hay ít quá, thế thôi đi đi”.
Lý Long Thần dạ vâng rồi cầm hồ lô chạy đi ngay.
Ngô Bình tiếp tục tu luyện đến hết buổi sáng, Quảng Tuệ đến xin gặp, không cần hỏi thì Ngô Bình cũng biết lão đến nhờ anh điều trị tiếp cho tăng nhân trong động Vạn Phật.
Không chờ Quảng Tuệ lên tiếng, Ngô Bình đã nói: “Đại sư, tôi đã hứa thì sẽ làm. Chờ tôi thêm một lát rồi chúng ta đi”.
Quảng Tuệ mừng rỡ: “Được, vậy lão tăng không làm phiền thần y nữa”.
Quảng Tuệ đi rồi, Ngô Bình lại chọn một quả Đan Hồ màu lam, sau đó cắt Phật cốt cho vào bên trong.
Hiệu quả của quả đan hồ này ngang với tiên đan Luyện Ma, ngâm Phật cốt vào trong thì hiệu quả sẽ càng mạnh thêm, có thể chữa khỏi cho người bị tẩu hoả nhập ma.
Anh lần lượt ngâm hết hai thùng nước vào quả hồ lô này, đến buổi chiều thì gọi Quảng Tuệ tới, sau đó cùng các vị tăng nhân khác đi tới động Vạn Phật.
Quảng Tuệ nói cho Ngô Bình biết động Vạn Phật có ba tầng, tầng thứ nhất nhốt hơn 60 võ tăng, tất cả đều bị tẩu hoả nhập ma, có người đã tiến vào cảnh giới Võ Thần, có người thì đã đến cảnh giới Địa Tiên.
Tầng thứ hai có bảy vị võ tăng, họ cũng bị tẩu hoả nhập ma, nhưng tu vi của họ thấp nhất là cấp Chân Nhân rồi.
Tầng thứ ba chỉ nhốt một vị tăng nhân, người ấy tự nguyện bị tẩu hoả nhập ma. Người này có vai vế rất cao, pháp hiệu là Liễu Duyên! Đến Quảng Tuệ cũng phải gọi người đó là sư tổ!
Khi họ đến tầng một của động Vạn Phật, Ngô Bình nói: “Đại sư Quảng Tuệ, hiện giờ thuốc của tôi chỉ có tác dụng với các tăng nhân ở tầng này thôi. Còn tăng nhân ở tầng hai và ba thì chờ tôi nghĩ cách thêm”.
Tuy Quảng Tuệ thấy hơi thất vọng, nhưng họ có thể cứu được các tăng nhân ở tầng một này đã là rất tốt rồi.
Ngô Bình sai người chia nước trong thùng cho các tăng nhân uống. Hiệu quả trông thấy, khi các tăng nhân ấy uống vào, ma niệm đã bị áp chế, thậm chí có tăng nhân còn đột phá luôn.
Sau khi hội phục, các tăng nhân ở tầng này đều bái lạy nhóm Quảng Tuệ, sau đó được ông ấy nhắc nhở phải cảm ơn Ngô Bình.
Họ đã dùng hết hơn một thùng nước, các tăng nhân ở tầng một đều đã tỉnh táo và khoẻ mạnh trở lại.
Ngô Bình nói: “Đại sư Quảng Tuệ, các tăng nhân này đều đã bình thường trở lại, nhưng nếu họ tiếp tục tu luyện mà không nâng cao tu hành Phật pháp thì sớm muộn cũng lại tẩu hoả nhập ma tiếp”.
Quảng Tuệ: “Thần y Ngô yên tâm, từ giờ trở đi, lão tăng sẽ đích thân giám sát họ học tập”.
Ngô Bình gật đầu: “Tốt nhất là như vậy, tôi đã làm đúng như lời mình hứa rồi, giờ xin phép!”
Quảng Tuệ muốn giữ Ngô Bình lại, nhưng anh đang bận nên vẫn kiên quyết rời đi.
Trước khi đi, anh nhìn Mã Hành Không thì thấy ông ấy đã hồi phục nhiều, chắc vài hôm nữa là khoẻ hẳn.
Ngô Bình có thu hoạch rất lớn ở chùa Đại Thiền, anh vừa hiểu về Phật pháp, có thêm hai truyền thừa vô thượng, mà còn lấy được Thiên Tâm Châu, phật cốt và một Lina biết nấu ăn.
Đương nhiên anh còn lấy được 30 quả đan hồ từ Mã Hành Không nữa.
Anh đã vắng nhà mấy tháng trời nên muốn trở về coi sao. Vì thế, nhân lúc đêm khuya, Ngô Bình đã ngồi trên Nhân Bì rồi bay về huyện Minh Dương.