Chương 1777

Đến phủ Tử Long, Ngô Bình lập tức hỏi: “Long Thần, nhà họ Mã vẫn chưa phái người tới sao?”

Lý Long Thần: “Sư thúc, đệ tử cũng cảm thấy rất kỳ lạ nên đã cho người đi nghe ngóng. Hỏi ra mới biết, nhà họ Mã đang có nội loạn nên không còn hơi sức đâu mà quan tâm đến chuyện bên này”.

Ngô Bình cười hỏi: “Nội loạn sao?”

Lý Long Thần gật đầu: “Hình như là gia chủ mới và cháu trai của Tây Bắc Vương Mã Hành Không có xích mích với nhau khiến cậu cháu trai kia bị thương. Mã Hành Không lúc này dù đang sắp không qua khỏi rồi nhưng vẫn có sức ảnh hưởng rất lớn. Vẫn có một đám người đứng về phía cháu trai ông ấy là Mã Thừa Phong”.

Ngô Bình suy nghĩ một lát rồi hỏi: “Long Thần, hiện tại kẻ muốn gây rắc rối cho anh là vị gia chủ mới kia phải không?”

Lý Long Thần gật đầu: “Không sai. Tây Bắc Vương là người trượng nghĩa, nếu ông ấy còn tại chức thì sẽ không xảy ra chuyện như thế này”.

Ngô Bình: “Vậy anh đi tới nhà họ Mã một chuyến, nói tôi có thể chữa bệnh cho Tây Bắc Vương”.

Lý Long Thần ngạc nhiên: “Sư thúc, chúng ta không thể nói bừa. Nhỡ đâu không chữa được thì họ sẽ trách tội chúng ta đó”.

Ngô Bình: “Anh chỉ cần đi thông báo thôi. Đúng rồi, nếu Mã Hành Không muốn chữa bệnh thì bảo ông ta đích thân tới chùa Đại Thiền tìm tôi”.

Lý Long Thần do dự một lát rồi cắn răng, gật đầu đáp: “Được! Ngày mai đệ tử sẽ tới đó một chuyến!”

Ngô Bình dặn dò thêm vài câu rồi rời khỏi đó để tới chùa Đại Thiền.

Ngô Bình còn có việc cần xử lý ở bên đó. Mặc dù chuyện của Mộ Dung Kiều đã xong nhưng anh phải dạy cho Viên Thâm đó một bài học mới được!

Đại sư Viên Hối nói thời gian thách đấu là mùng ba tháng tư. Hôm nay đã là mùng hai tháng tư, ngày mai là đến hẹn.

Ngô Bình tới chùa Đại Thiền thì thấy các nhà sư đang tụ tập rất đông ở trước ngọn núi. Trông thì có vẻ như họ đang tiến hành một nghi thức long trọng gì đó.

Ngô Bình vừa ló mặt ra là đại sư Tông Huy đi tới, cười nói: “Ngô thần y”.

Ngô Bình nhìn đám hoà thượng kia rồi hỏi: “Họ đang thực hiện nghi thức gì sao?”

Tông Huy thở dài đáp: “Người của Thiền tông và Chân ngôn tông từ Đông Doanh tới. Họ không đến đây với thiện chí”.

Ngô Bình vốn đã biết Đông Doanh có một số giáo phái Phật giáo như Thiền tông, Chân ngôn tông, Tịnh độ tông. Hơn nữa, có một số Phật phái thất truyền ở Viêm Long nhưng lại phát triển rất mạnh ở Đông Doanh. Ví dụ như giáo phái Đường Mật được hình thành trong thời kì nhà Đường, chính là tiền thân của Chân ngôn tông ngày nay.

Ngô Bình: “Bọn họ đến đây với ý đồ xấu sao?”

Tông Huy: “Hai giáo phái này thế lực rất mạnh. Tôi nghe sư tổ nói lần này họ tới khả năng lớn là nhắm vào Vô Tự Ngọc Bích của chùa Đại Thiền. Món bảo vật này là nguồn gốc truyền thừa của chùa Đại Thiền nên đương nhiên không thể dễ dàng để rơi vào tay bọn họ!”

Ngô Bình: “Chùa Đại Thiền nhiều cao thủ như vậy mà vẫn phải sợ bọn họ sao?”

Tông Huy thở dài đáp: “Bọn họ đến quang minh chính đại, nói là muốn giao lưu học hỏi về Phật pháp với chúng tôi. Yêu cầu mà bọn họ đưa ra khiến nhà chùa không thể từ chối được, nếu không sẽ bị các giáo phái Phật môn khác chê cười”.

Ngô Bình hỏi: “Vậy hai bên định giao lưu Phật pháp kiểu gì?”

Tông Huy: “Sẽ giao lưu trên bốn lĩnh vực. Ở mỗi vòng hai bên sẽ đặt một món bảo vật! Chùa Đại Thiền quả thực không thể thua, nếu không sẽ rắc rối to!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play