Chương 1763
Ngô Bình lấy điện thoại mình ra, quả nhiên không bắt được tín hiệu, trông như có người cố ý chặn tín hiệu.
Anh cười mỉa nói: “Chuyện này rõ ràng là có người muốn làm chuyện ma quỷ, hơn nữa rất có thể là người trong nhà”.
Lam Thủy Nguyệt sửng sốt: “Trong nhà?”
Ngô Bình: “Không có người bên trong thì không thể bày bố nghiêm mật như vậy. Nhưng tôi không hiểu mục đích họ làm thế là gì?”
Sau đó anh hỏi: “Mấy ngày nay, Đường Môn có thay đổi gì khác không?”
Lam Thủy Nguyệt nghĩ ngợi một lúc mới nói: “Đường Thánh Khoa và Đường Thiên Vận đã ra khỏi Đường Gia Bảo trước khi chuyện này xảy ra. Ngoài ra, hiện giờ trong Đường Gia Bảo đang có tin đồn là Canh Tổ và gia chủ đã chết ở Địa Tiên Giới”.
Ngô Bình nhíu mày, những tin đồn tương tự từng xuất hiện, lần trước nói Đường Thiên Tuyệt đã chết, lần này lại nói Đường Thái Canh và Đường Thiên Tuyệt chết, thủ đoạn không hề thay đổi.
Anh nói: “Kẻ địch ẩn nấp phía sau, hơn nữa chúng ta không biết hắn là ai”.
Lam Thủy Nguyệt thở dài: “Bây giờ người trong Đường Gia Bảo đều rất hoảng loạn, đã có người bắt đầu liên lạc khắp nơi nói là muốn đề cử gia chủ mới, sau đó dựng lại Đường Môn, cùng nhau vượt qua nguy hiểm”.
Ngô Bình cười nhạo: “Đối phương chọn ra tay lúc Canh Tổ và gia chủ không có ở đây, xem ra đã có mưu đồ từ trước. Nhưng phu nhân cũng đừng lo, chỉ cần tìm được kẻ chủ mưu, những tin đồn này sẽ tự động biến mất”.
Lam Thủy Nguyệt thở dài: “Nhưng hiện giờ không ai dám ra khỏi Đường Gia Bảo, tin tức không thông, không thể điều tra được”.
Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Tôi là thiếu tôn, dĩ nhiên để tôi điều tra”.
Lam Thủy Nguyệt khuyên can: “Thần y Ngô, không thể mạo hiểm. Bây giờ cách an toàn nhất là ở lại đây, đừng đi đâu cả”.
Ngô Bình hừ một tiếng: “Chỉ một đám hề thôi, tôi còn xem thường bọn chúng kìa”.
Đường Băng Vân không hề do dự nói: “Chồng ơi, em đi với anh”.
Ngô Bình cười nói: “Băng Vân, khi anh ra ngoài, cần có người bên cạnh trông chừng, chuyện này giao lại cho em”.
Đường Băng Vân gật mạnh đầu: “Được”.
Anh lại nói với Lam Thủy Nguyệt: “Trưởng lão, mong bà truyền đạt lại rằng bây giờ tôi là thiếu tôn của Đường Môn, gia chủ và Canh Tổ không có đây, tôi là người có quyền ở đây”.
Lam Thủy Nguyệt nói: “Được, tôi lập tức đi làm”.
Lam Thủy Nguyệt gọi Đường Huyền và Đường Quý, ba mẹ con bắt đầu truyền đạt tin tức lại cho cả Đường Gia Bảo, một truyền mười, mười truyền trăm, rất nhanh, cả Đường Gia Bảo đều biết Ngô Bình là thiếu tôn Đường Môn.
Đường Băng Vân hơi lo lắng nói: “Chồng à, chuyện này rõ ràng là cái bẫy bày bố quanh chúng ta, anh làm thế là đang đứng trước họng súng của chúng đấy”.
Ngô Bình nói: “Đúng thế, bây giờ chắc chắn chúng rất muốn anh chết, mà đây chính là điều anh muốn, chỉ cần chúng hành động, anh có thể tìm ra được kẻ chủ mưu”.
Sau đó anh nói với Đường Băng Vân: “Ngược lại anh lo lắng cho an toàn của em hơn, lát nữa phải bảo vệ mình thật tốt”.
Nói rồi anh với Viêm Dương: “Viêm Dương, ta giao sự an toàn của Băng Vân lại cho ngươi”.
Viêm Dương: “Thượng tiên yên tâm, có ta ở đây, không ai có thể làm Băng Vân cô nương bị thương”.