Chương 161

“Thế ạ?”, Ngô Bình cay mày: “Nếu họ thích thế thì em chiều”.

Lý Quảng Long: “Chú em, anh nhận được tin nhà họ Cung đã mời một cao thủ Hình Ý am hiểu băng quyền ở bên ngoài, nghe đâu người này có thể đấm một con trâu bay xa cả mấy mét đấy”.

Ngô Bình bình tĩnh nói: “Chỉ cần không phải là tông sư cảnh giới Thần thì em chấp tất”.

Lý Quảng Long thở phào một hơi: “Thế thì tốt, chỉ cần chú có thể đánh bại được cao thủ Hình Ý là nhà họ Cung không còn dám làm gì chú nữa đâu”.

Ngô Bình: “Nếu họ có ý thù địch với em thì sao em đứng yên cho họ đánh được”.

Lý Quảng Long nói: “Nhà họ Cung đang có một mối làm ăn lớn, nếu thành công thì họ sẽ nâng được vị thế của mình và trở thành gia tộc hàng đầu ở tỉnh”.

Dù nhà họ Cung cũng có chút thế lực ở tỉnh, nhưng chỉ là gia tộc hạng hai, những gia tộc hạng hai ở tỉnh thì không thiếu, còn hạng nhất thì ít.

Ngô Bình nổi hứng: “Vụ gì thế anh?”

Lý Quảng Long: “Sản nghiệp chính của nhà họ Cung là thực phẩm chức năng. Nghe đồn họ có được một phương thuốc bí truyền từ xa xưa, đang chuẩn bị điều chế. Nhà họ tự tin với dự án này lắm, nửa năm trước đã bắt đầu xây nhà máy rồi, xem chừng định đầu tư lớn đấy. Vì vậy, họ đang hợp tác với nhà họ Nhậm ở Hải Thành, chuẩn bị đầu tư vào mười tỷ để mở rộng quy mô sản xuất. Vụ này mà thành công thì nhà họ Nhậm sẽ có hai mươi phần trăm cổ phần”.

“Nhà họ Nhậm ở Hải Thành ư?”, Ngô Bình chợt nghĩ đến một người rồi hỏi: “Nhậm Thiên Thắng ạ?”

Lý Quảng Long ngạc nhiên: “Chú cũng biết người này à? Đúng là ông ta đấy”.

Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Anh nghĩ cách mua loại thuốc ấy cho em”.

Lý Quảng Long tò mò hỏi: “Chú lấy làm gì?”

Ngô Bình: “Chỉ cần nhìn là em có thể doán được tỉ lệ thành phần dược liệu, thậm chí còn biết quy trình sản xuất”.

Lý Quảng Long hoảng luôn: “Thần kỳ thế à! Được, để anh sai người đi mua”.

Ngắt máy xong, Ngô Bình lẩm bẩm: “Xem ra mình phải luyện Ngũ Long Thánh Quyền nhanh lên thôi”.

Ngô Bình khổ luyện cả đêm, sáng hôm sau, Chu Thanh Nghiên dặn người làm chuẩn bị đồ ăn sáng. Sức ăn của Ngô Bình kinh người, một mình ăn có thể ăn lượng của bốn người.

Ăn sáng xong, Ngô Bình lái xe đưa Ngô Mi đi học, trên đường đi, anh còn hỏi xem Vương Tường còn bắt nạt cô bé nữa không.

Đáp án của Ngô Mi khiến Ngô Bình rất ngạc nhiên. Bây giờ, ngày nào Vương Tường cũng nịnh nọt Ngô Mi, còn tuyên bố trước mặt mọi người mình là tuỳ tùng cho Ngô Mi nữa, ai dám làm gì Ngô Mi thì sẽ là kẻ thù của Vương Tường,

Ngô Bình gật đầu, biết có lẽ là do bố mẹ của Vương Tường dặn.

Đến trường rồi, Ngô Mi xuống xe, ngay sau đó đã có một người đàn ông đi tới, đó chính là Vương Hiến Sâm – bố của Vương Tường.

Dạo này, ngày nào Vương Hiến Sâm cũng chờ ở cổng trường học, mong gặp lại Ngô Bình. Cuối cùng thì hôm nay, ông ta cũng gặp được anh rồi, vì thế nhanh chóng chạy tới rồi nịnh nọt ngay: “Cậu Ngô, cậu đưa em đi học sớm thế”.

Ngô Bình liếc ông ta rồi nói với Ngô Mi: “Em vào lớp đi, học tốt nhé!”

Ngô Mi vâng lời rồi nhảy chân sáo vào trường.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play